GN - Tôi may mắn hơn tất cả các anh chị em là đã được cái diễm phúc chăm sóc mẹ khi mẹ bệnh...

	Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

Dáng mẹ - Ảnh minh họa

GN - Tôi may mắn hơn tất cả các anh chị em là đã được cái diễm phúc chăm sóc mẹ khi mẹ bệnh đến liệt giường, liệt chiếu.

Không biết mọi người nghĩ sao, chứ thật lòng bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn cảm thấy cái hạnh phúc ấy đâu dễ mấy ai ao ước là có được! Cảm ơn anh chị em của tôi đã nhường cho tôi cái phần hạnh phúc tuyệt đỉnh ấy!

Tôi định giữ lại làm của riêng chỉ mình tôi hưởng, nhưng nghĩ lại tôi sẽ chia sẻ cùng các bạn. Biết đâu sẽ lại có nhiều người cũng có được cái hạnh phúc tuyệt vời ấy thì hay quá! Nhiều chuyện để nói lắm nhưng có lẽ cái tuyệt đỉnh của niềm hạnh phúc mà tôi cảm nhận được thường xuyên lắm, cứ trôi chảy miên man hàng đêm trong suốt mười sáu năm dài. Các bạn đã thấy tôi giàu có chưa!

Các bạn có biết sao không? Cứ mỗi ngày, sau khi dọn hàng quán xong độ 4 giờ sáng, tôi lại chạy ù về nhà, vì tôi biết đang có bàn tay mẹ giơ ra, chờ tôi về để được nắm tay con. Có lẽ trong đêm dài tĩnh lặng, mẹ tôi cô đơn lắm hay mẹ sợ... cái mà tôi chẳng dám nghĩ tới vì nếu nó đến chắc tôi không chịu nổi!

Về đến nhà là tôi chạy lại mẹ liền như chú gà con chạy tới nấp dưới cánh của gà mẹ, những mong được che chở. Lần nào cũng vậy, tôi nắm lấy tay mẹ. Mẹ quá yếu và cao tuổi rồi, nên bàn tay gầy guộc của mẹ lọt thỏm trong bàn tay con.

Tôi nghiêng đầu áp vào ngực mẹ, tai tôi chạm đến trái tim của mẹ tôi. Trái tim mà tôi biết nó đã yếu lắm bởi nó đã cùng mẹ chịu đựng biết bao cơ cực, chỉ mong sao cho đàn con được ăn học đến nơi đến chốn! Một tay mẹ không cử động được, nhưng tay kia thì mẹ xoa đầu tôi như muốn vỗ về, che chở cho tôi. Miệng mẹ nói không rõ tiếng nhưng tôi đoan chắc là mẹ đang nói tiếng yêu tôi! Tôi cảm nhận được cái giờ phút thiêng liêng ấy, cái hạnh phúc mà không có thứ gì trên đời có thể mua được nó! Chỉ có trái tim mới đổi được trái tim, tôi nghĩ là thế đấy!

Trong giây phút ấy, tôi chỉ nghe được mỗi tiếng con tim của mẹ hòa vào tiếng con tim của tôi. Tôi cảm nhận được mẹ cần tôi cũng như tôi cần mẹ là như thế nào! Cả không gian như cô đặc lại. Tôi đã đạt tới cái hạnh phúc tột đỉnh ấy, cái hạnh phúc chỉ có thể đo đếm từ điểm cực nhỏ đến điểm cực lớn mà thôi!

Giờ này mẹ đã không còn ở bên tôi nữa, nhưng kiếp lai sinh, tôi cũng chỉ ước muốn lại tiếp tục được làm con của mẹ!

Nguyễn Văn Tụ

Về Menu

Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

Nữ nghiệp hay định luật đạo đức nhân Mùa Xuân chớ tuoi tre hoc phat phap qua internet cần nhớ kĩ để sống an nhiên tứ như ý túc Khánh Hòa Tưởng niệm Tiểu tường cố Ăn chay 7 kiểu quý nhân đừng bao giờ để mất lạy phật suy Đón Trà ham nguyet son hamwolsan hoa thuong thich thien tuong 1917 トO 6 cách trị da và tóc nhờn hiệu quả hòa thượng bích liên cẩm nang vào đời cho người phật tử nhi can vien thong hay la phap mon quan am giao không nhã Chỉ Ẩm thực mỗi lấy tâm thiên hạ làm tâm của mình Ngụ ngôn lá 佛家 看破红尘 tri tue trong dao phat phẩm chất của đời sống lứa đôi Lễ tưởng niệm Thánh tử đạo Thích 佛法怎样面对痛苦 ngung song ao 慧 佛學 bất tùy phân biệt cư trần lạc trên ngọn tình sầu bong Buffet Vu lan Chay 演若达多 tụng kinh điện tử bất kính hay không Ăn thế nào để ngăn ngừa suy nhược Nghiệp già tìm hiểu về chứng ngộ và vãng sanh vô ngã để đối trị bệnh vô cảm Thực hành tụng niệmtrong Phật giáo Hòa thượng Luang Phor Charan viên tịch Thích