GN - Tôi may mắn hơn tất cả các anh chị em là đã được cái diễm phúc chăm sóc mẹ khi mẹ bệnh...

	Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

Dáng mẹ - Ảnh minh họa

GN - Tôi may mắn hơn tất cả các anh chị em là đã được cái diễm phúc chăm sóc mẹ khi mẹ bệnh đến liệt giường, liệt chiếu.

Không biết mọi người nghĩ sao, chứ thật lòng bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn cảm thấy cái hạnh phúc ấy đâu dễ mấy ai ao ước là có được! Cảm ơn anh chị em của tôi đã nhường cho tôi cái phần hạnh phúc tuyệt đỉnh ấy!

Tôi định giữ lại làm của riêng chỉ mình tôi hưởng, nhưng nghĩ lại tôi sẽ chia sẻ cùng các bạn. Biết đâu sẽ lại có nhiều người cũng có được cái hạnh phúc tuyệt vời ấy thì hay quá! Nhiều chuyện để nói lắm nhưng có lẽ cái tuyệt đỉnh của niềm hạnh phúc mà tôi cảm nhận được thường xuyên lắm, cứ trôi chảy miên man hàng đêm trong suốt mười sáu năm dài. Các bạn đã thấy tôi giàu có chưa!

Các bạn có biết sao không? Cứ mỗi ngày, sau khi dọn hàng quán xong độ 4 giờ sáng, tôi lại chạy ù về nhà, vì tôi biết đang có bàn tay mẹ giơ ra, chờ tôi về để được nắm tay con. Có lẽ trong đêm dài tĩnh lặng, mẹ tôi cô đơn lắm hay mẹ sợ... cái mà tôi chẳng dám nghĩ tới vì nếu nó đến chắc tôi không chịu nổi!

Về đến nhà là tôi chạy lại mẹ liền như chú gà con chạy tới nấp dưới cánh của gà mẹ, những mong được che chở. Lần nào cũng vậy, tôi nắm lấy tay mẹ. Mẹ quá yếu và cao tuổi rồi, nên bàn tay gầy guộc của mẹ lọt thỏm trong bàn tay con.

Tôi nghiêng đầu áp vào ngực mẹ, tai tôi chạm đến trái tim của mẹ tôi. Trái tim mà tôi biết nó đã yếu lắm bởi nó đã cùng mẹ chịu đựng biết bao cơ cực, chỉ mong sao cho đàn con được ăn học đến nơi đến chốn! Một tay mẹ không cử động được, nhưng tay kia thì mẹ xoa đầu tôi như muốn vỗ về, che chở cho tôi. Miệng mẹ nói không rõ tiếng nhưng tôi đoan chắc là mẹ đang nói tiếng yêu tôi! Tôi cảm nhận được cái giờ phút thiêng liêng ấy, cái hạnh phúc mà không có thứ gì trên đời có thể mua được nó! Chỉ có trái tim mới đổi được trái tim, tôi nghĩ là thế đấy!

Trong giây phút ấy, tôi chỉ nghe được mỗi tiếng con tim của mẹ hòa vào tiếng con tim của tôi. Tôi cảm nhận được mẹ cần tôi cũng như tôi cần mẹ là như thế nào! Cả không gian như cô đặc lại. Tôi đã đạt tới cái hạnh phúc tột đỉnh ấy, cái hạnh phúc chỉ có thể đo đếm từ điểm cực nhỏ đến điểm cực lớn mà thôi!

Giờ này mẹ đã không còn ở bên tôi nữa, nhưng kiếp lai sinh, tôi cũng chỉ ước muốn lại tiếp tục được làm con của mẹ!

Nguyễn Văn Tụ

Về Menu

Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

繰り出し位牌 おしゃれ 五痛五燒意思 弘忍 経å Kỷ niệm 20 năm ngày Ni trưởng 寺庙里红色的沙 净土五经是哪五经 いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 Phụ nữ béo phì 净地不是问了问了一看 佛說父母 Đậu hũ hấp Món chay ngon mùa lễ Tết luÃ Æ n hòa thượng thích thanh chân 1905 mẠThần chú tiêu trừ chướng nguyện พระอ ญญาโกณฑ ญญะ Cổ tích dở dang tôi 己が身にひき比べて Tự tại hơn để từ bi hơn 一人 居て喜ばは二人と思うべし 如闻天人 Tập đế trong ăn uống 大安法师讲五戒 to hiep 荐拔功德殊胜行 å สต cầu nguyện có được kết quả như ý thói イイハナのお盆にぴったりの盆提灯 忉利天 陈光别居士 äºŒä ƒæ long 蘇東坡佛印禪師 phát triển nền kinh tế thị trường từ pháp hoc phat Mùi tâm tưởng Tập thể dục 夷隅郡大多喜町 樹木葬 miền trung quê con ơi あんぴくんとは お位牌とは bài văn hay của chú tiểu khi nhớ về Văn học phật giáo 墓地の選び方 こころといのちの相談 浄土宗