GN - Tôi may mắn hơn tất cả các anh chị em là đã được cái diễm phúc chăm sóc mẹ khi mẹ bệnh...

	Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

Dáng mẹ - Ảnh minh họa

GN - Tôi may mắn hơn tất cả các anh chị em là đã được cái diễm phúc chăm sóc mẹ khi mẹ bệnh đến liệt giường, liệt chiếu.

Không biết mọi người nghĩ sao, chứ thật lòng bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn cảm thấy cái hạnh phúc ấy đâu dễ mấy ai ao ước là có được! Cảm ơn anh chị em của tôi đã nhường cho tôi cái phần hạnh phúc tuyệt đỉnh ấy!

Tôi định giữ lại làm của riêng chỉ mình tôi hưởng, nhưng nghĩ lại tôi sẽ chia sẻ cùng các bạn. Biết đâu sẽ lại có nhiều người cũng có được cái hạnh phúc tuyệt vời ấy thì hay quá! Nhiều chuyện để nói lắm nhưng có lẽ cái tuyệt đỉnh của niềm hạnh phúc mà tôi cảm nhận được thường xuyên lắm, cứ trôi chảy miên man hàng đêm trong suốt mười sáu năm dài. Các bạn đã thấy tôi giàu có chưa!

Các bạn có biết sao không? Cứ mỗi ngày, sau khi dọn hàng quán xong độ 4 giờ sáng, tôi lại chạy ù về nhà, vì tôi biết đang có bàn tay mẹ giơ ra, chờ tôi về để được nắm tay con. Có lẽ trong đêm dài tĩnh lặng, mẹ tôi cô đơn lắm hay mẹ sợ... cái mà tôi chẳng dám nghĩ tới vì nếu nó đến chắc tôi không chịu nổi!

Về đến nhà là tôi chạy lại mẹ liền như chú gà con chạy tới nấp dưới cánh của gà mẹ, những mong được che chở. Lần nào cũng vậy, tôi nắm lấy tay mẹ. Mẹ quá yếu và cao tuổi rồi, nên bàn tay gầy guộc của mẹ lọt thỏm trong bàn tay con.

Tôi nghiêng đầu áp vào ngực mẹ, tai tôi chạm đến trái tim của mẹ tôi. Trái tim mà tôi biết nó đã yếu lắm bởi nó đã cùng mẹ chịu đựng biết bao cơ cực, chỉ mong sao cho đàn con được ăn học đến nơi đến chốn! Một tay mẹ không cử động được, nhưng tay kia thì mẹ xoa đầu tôi như muốn vỗ về, che chở cho tôi. Miệng mẹ nói không rõ tiếng nhưng tôi đoan chắc là mẹ đang nói tiếng yêu tôi! Tôi cảm nhận được cái giờ phút thiêng liêng ấy, cái hạnh phúc mà không có thứ gì trên đời có thể mua được nó! Chỉ có trái tim mới đổi được trái tim, tôi nghĩ là thế đấy!

Trong giây phút ấy, tôi chỉ nghe được mỗi tiếng con tim của mẹ hòa vào tiếng con tim của tôi. Tôi cảm nhận được mẹ cần tôi cũng như tôi cần mẹ là như thế nào! Cả không gian như cô đặc lại. Tôi đã đạt tới cái hạnh phúc tột đỉnh ấy, cái hạnh phúc chỉ có thể đo đếm từ điểm cực nhỏ đến điểm cực lớn mà thôi!

Giờ này mẹ đã không còn ở bên tôi nữa, nhưng kiếp lai sinh, tôi cũng chỉ ước muốn lại tiếp tục được làm con của mẹ!

Nguyễn Văn Tụ

Về Menu

Tôi đã chạm đến tận cùng của hạnh phúc!

お墓の墓地 霊園の選び方 山風蠱 高島 diếp 燃指供佛 长寿和尚 普提本無 建菩提塔的意义与功德 Æ mac nhien hoa no Bức thư của một chú cún 無量義經 ト妥 บทสวดพาห งมหากา 一仏両祖 読み方 Axit folic giúp ngăn ngừa bệnh tự kỷ độc người 永平寺宿坊朝のお勤め Sơ lược tiểu sử HT Thích Tôn Thật Viết cho cha yêu thu 佛说如幻三昧经 thấy ô khai tâm ร บอ ปก Nên Lại bàn về danh hiệu Bồ tát Quan Thế 閩南語俗語 無事不動三寶 五重玄義 做人處事 中文 can phai tu trong mua ban kinh doanh Già thich 乾九 優良蛋 繪本 ÐÐÐ 僧秉 간화선이란 น ทานชาดก Ä Æ nhân cách lý công giữ một thăng bằng vạn Chú tiểu tang gia va luc hoa 彿日 不說