Giác Ngộ - Chiều nay, sau khi tan sở, vừa về tới trước cổng, tôi thấy mẹ tôi ngồi tựa cửa trên chiếc xe lăn với vẻ mặt u buồn, tôi hỏi:

Tôi hạnh phúc vì tôi đang có mẹ

Giác Ngộ - Chiều nay, sau khi tan sở, vừa về tới trước cổng, tôi thấy mẹ tôi ngồi tựa cửa trên chiếc xe lăn với vẻ mặt u buồn, tôi hỏi:

-  Sao mẹ buồn vậy?

- Rằm này mẹ không đi chùa được nên mẹ thấy buồn!

 1289517593_16625991259056334.jpg

 Mỗi ngày nhìn nụ cười của mẹ là hạnh phúc ùa về- Ảnh minh họa

Mẹ tôi vừa nói vừa khóc khiến tôi cũng không cầm lòng được, vì mẹ tôi vừa trải qua một ca phẫ thuật vì bị gãy cổ xương đùi.

Kéo chiếc khăn choàng vai, mẹ lau hai hàng nước mắt, mẹ nói:

- Rằm này con nhớ lên chùa xin cho mẹ một bông hồng trắng nhé, mẹ nhớ ngoại con lắm!

Dựng chiếc xe thật ngay ngắn, tôi đẩy mẹ vào trong nhà, tắm rửa xong tôi cho mẹ ăn tối, nhìn mẹ ăn một cách chậm rãi và ngon lành lòng tôi cảm thấy hạnh phúc và nhớ đến bài hát : “NGÀY CÓ MẸ” (nhạc và lời : Minh Đức)

           “Một sáng lòng chợt vui

             Mẹ ngồi đó nụ cười tươi

             Dịu dàng mắt mẹ nhìn tôi

             Như dòng suối hiền”

Tuy ngoài bảy mươi nhưng mẹ rất minh mẫn, sáng suốt, không lẫn. Khi còn khỏe mạnh, cứ mỗi buổi chiều, sau khi lo cơm nước xong là mẹ vội vàng đến chùa tụng kinh Pháp Hoa không bỏ một ngày nào, trừ những ngày mưa to gió lớn là tôi khuyên mẹ ở nhà thôi.

Đang ăn mà mẹ vẫn dặn đi dặn lại:

- Nhớ nghe con, nhớ xin cho mẹ một bông hồng trắng nha, đừng quên nha con.

Lời dặn của mẹ làm tôi giật mình và lo sợ một ngày nào đó tôi sẽ mất mẹ.

           “Chợt lặng lẽ một nụ hoa

             Màu trắng cài ngực ai

             Ngập ngừng giữa dòng đời vui

             Thốt lên ngày có mẹ xa rồi”

Và ý nghĩ vô thường chợt thoáng qua trong tâm trí tôi, lòng lại hoang man và lo sợ rồi một ngày nào đó mẹ cũng sẽ bỏ tôi mà đi. Nhìn mẹ và những ý tưởng vớ vẩn ấy cứ quanh quẩn trong đầu tôi mãi, làm tôi quên hẳn đi mẹ đã ăn xong từ lúc nào.

-Rót cho mẹ miếng nước.

- Dạ vâng!

Nhìn mẹ uống nước sao trong lòng tôi ngập tràng niềm hạnh phúc vô biên. Hạnh phúc hơn những người bạn tôi, mỗi khi tôi gọi điện thoại cho nó ở bên Mỹ thì mẹ nó bắt máy, sau những lời chào hỏi và tâm sự bà luôn than với tôi rằng:

-Buồn quá con ơi, cứ ở nhà suốt ngày không được đi đâu cả, nhớ chùa, nhớ thầy quá con ơi….

Con Tâm, bạn tôi nó bảo lãnh mẹ nó qua bên đó được hai năm, nhưng không cho bà đi đâu hết cứ lẩn quẩn trong bốn bức tường và giữa hai đứa con của nó.

Hồi đó nếu biết trước như vậy, bác sẽ không đi đâu. Bây giờ muốn về lại Việt Nam nó cũng không cho (giọng của bà nghèn nghẹn từ đầu dây bên kia).

Tôi thầm nghĩ, con nhỏ này sao lại thế, sao không biết trân trọng những gì mình đang có, để rồi một ngày nào đó ân hận thì không kịp nữa rồi

            “Này bạn hỡi ngày vội trôi

             Để còn thấy lòng mẹ vui

             Hãy bên mẹ

             Từng ngày ta đang có”

Nghĩ đến đó, tôi lại nhớ Đức Thế Tôn và Ngài Mục Kiền Liên tôn giã, nhờ có pháp hội vu lan, mà ngày hôm nay chúng ta mới có dịp đền ơn và báo đáp hai đấng sanh thành, dưỡng dục. Con xin đảnh lễ Ngài vì đã cho con ánh sáng và niềm tin, chỉ dạy cho con cách báo hiếu song đường. Hỡi những ai đang còn được diễm phúc còn cha mẹ, hãy trân trọng và đón nhận hạnh phúc đó. Vì cha mẹ tại tiền như phật tại vậy.

            “Mẹ là huyền thoại vàng son

             Mẹ là vốn luyến cho con thành người

             Cha là bóng mát giữa trời

             Cha là điểm tựa suốt đời của con”

Minh Đức (chùa Pháp Vân, TP.HCM)


Về Menu

Tôi hạnh phúc vì tôi đang có mẹ

ภะ 般若心経 読み方 区切り บทสวด Phật pháp và bệnh trầm cảm 华严经解读 不可信汝心 汝心不可信 そうとうぜん 経典 般涅槃 大法寺 愛西市 Chú dược sư TP Hồ Chí Minh Tưởng niệm lần thứ 47 thuật ngữ kasaya phiền não 忉利天 định nghĩa về tốt và không tốt đạo phật đang lan truyền đến những åº lẽ tín ngưỡng tôn giáo là phải có giá 三身 lắng Mùa hoa cà phê 首座 フォトスタジオ 中百舌鳥 Nhớ lắm đồng trăng Vòng Sữa hạt sen bổ dưỡng 念空王啸 お墓 更地 怎么面对自己曾经犯下的错误 Ñ 正智舍方便 提等 お仏壇 飾り方 おしゃれ Ngay Xôi đường hương vị quê hương Đủ ä½ æ çŠ sang nay troi ung nang 戒名 パチンコがすき テp hoc Học 曹洞宗管長猊下 本 æ u 皈依的意思 南懷瑾 無分別智 ç Chiều cuối năm