Giác Ngộ - Chiều nay, sau khi tan sở, vừa về tới trước cổng, tôi thấy mẹ tôi ngồi tựa cửa trên chiếc xe lăn với vẻ mặt u buồn, tôi hỏi:

Tôi hạnh phúc vì tôi đang có mẹ

Giác Ngộ - Chiều nay, sau khi tan sở, vừa về tới trước cổng, tôi thấy mẹ tôi ngồi tựa cửa trên chiếc xe lăn với vẻ mặt u buồn, tôi hỏi:

-  Sao mẹ buồn vậy?

- Rằm này mẹ không đi chùa được nên mẹ thấy buồn!

 1289517593_16625991259056334.jpg

 Mỗi ngày nhìn nụ cười của mẹ là hạnh phúc ùa về- Ảnh minh họa

Mẹ tôi vừa nói vừa khóc khiến tôi cũng không cầm lòng được, vì mẹ tôi vừa trải qua một ca phẫ thuật vì bị gãy cổ xương đùi.

Kéo chiếc khăn choàng vai, mẹ lau hai hàng nước mắt, mẹ nói:

- Rằm này con nhớ lên chùa xin cho mẹ một bông hồng trắng nhé, mẹ nhớ ngoại con lắm!

Dựng chiếc xe thật ngay ngắn, tôi đẩy mẹ vào trong nhà, tắm rửa xong tôi cho mẹ ăn tối, nhìn mẹ ăn một cách chậm rãi và ngon lành lòng tôi cảm thấy hạnh phúc và nhớ đến bài hát : “NGÀY CÓ MẸ” (nhạc và lời : Minh Đức)

           “Một sáng lòng chợt vui

             Mẹ ngồi đó nụ cười tươi

             Dịu dàng mắt mẹ nhìn tôi

             Như dòng suối hiền”

Tuy ngoài bảy mươi nhưng mẹ rất minh mẫn, sáng suốt, không lẫn. Khi còn khỏe mạnh, cứ mỗi buổi chiều, sau khi lo cơm nước xong là mẹ vội vàng đến chùa tụng kinh Pháp Hoa không bỏ một ngày nào, trừ những ngày mưa to gió lớn là tôi khuyên mẹ ở nhà thôi.

Đang ăn mà mẹ vẫn dặn đi dặn lại:

- Nhớ nghe con, nhớ xin cho mẹ một bông hồng trắng nha, đừng quên nha con.

Lời dặn của mẹ làm tôi giật mình và lo sợ một ngày nào đó tôi sẽ mất mẹ.

           “Chợt lặng lẽ một nụ hoa

             Màu trắng cài ngực ai

             Ngập ngừng giữa dòng đời vui

             Thốt lên ngày có mẹ xa rồi”

Và ý nghĩ vô thường chợt thoáng qua trong tâm trí tôi, lòng lại hoang man và lo sợ rồi một ngày nào đó mẹ cũng sẽ bỏ tôi mà đi. Nhìn mẹ và những ý tưởng vớ vẩn ấy cứ quanh quẩn trong đầu tôi mãi, làm tôi quên hẳn đi mẹ đã ăn xong từ lúc nào.

-Rót cho mẹ miếng nước.

- Dạ vâng!

Nhìn mẹ uống nước sao trong lòng tôi ngập tràng niềm hạnh phúc vô biên. Hạnh phúc hơn những người bạn tôi, mỗi khi tôi gọi điện thoại cho nó ở bên Mỹ thì mẹ nó bắt máy, sau những lời chào hỏi và tâm sự bà luôn than với tôi rằng:

-Buồn quá con ơi, cứ ở nhà suốt ngày không được đi đâu cả, nhớ chùa, nhớ thầy quá con ơi….

Con Tâm, bạn tôi nó bảo lãnh mẹ nó qua bên đó được hai năm, nhưng không cho bà đi đâu hết cứ lẩn quẩn trong bốn bức tường và giữa hai đứa con của nó.

Hồi đó nếu biết trước như vậy, bác sẽ không đi đâu. Bây giờ muốn về lại Việt Nam nó cũng không cho (giọng của bà nghèn nghẹn từ đầu dây bên kia).

Tôi thầm nghĩ, con nhỏ này sao lại thế, sao không biết trân trọng những gì mình đang có, để rồi một ngày nào đó ân hận thì không kịp nữa rồi

            “Này bạn hỡi ngày vội trôi

             Để còn thấy lòng mẹ vui

             Hãy bên mẹ

             Từng ngày ta đang có”

Nghĩ đến đó, tôi lại nhớ Đức Thế Tôn và Ngài Mục Kiền Liên tôn giã, nhờ có pháp hội vu lan, mà ngày hôm nay chúng ta mới có dịp đền ơn và báo đáp hai đấng sanh thành, dưỡng dục. Con xin đảnh lễ Ngài vì đã cho con ánh sáng và niềm tin, chỉ dạy cho con cách báo hiếu song đường. Hỡi những ai đang còn được diễm phúc còn cha mẹ, hãy trân trọng và đón nhận hạnh phúc đó. Vì cha mẹ tại tiền như phật tại vậy.

            “Mẹ là huyền thoại vàng son

             Mẹ là vốn luyến cho con thành người

             Cha là bóng mát giữa trời

             Cha là điểm tựa suốt đời của con”

Minh Đức (chùa Pháp Vân, TP.HCM)


Về Menu

Tôi hạnh phúc vì tôi đang có mẹ

佛子 トo ấn อะระห งส มมาส มพ 仏壇 通販 盂蘭盆会 応慶寺 念佛人多有福气 寺庙的素菜 佛教典籍的數位化結集 æ ²ç å 경전 종류 những bức tượng được tìm thấy sau åº 五戒十善 百工斯為備 講座 4 lưu ý để bạn có một ngày hoạt A หล กการน งสมาธ tử 福慧圆满的究竟佛是怎样成呢 りんの音色 建菩提塔的意义与功德 無分別智 お寺小学生合宿 群馬 大乘方等经典有哪几部 กรรม รากศ พท 佛教中华文化 Khổ tất dâu Tự vượt qua khủng hoảng tinh Phà chua thien phuoc ï¾ 水子葬儀のお礼品とお祝いの方法 四念处的修行方法 永宁寺 不可信汝心 汝心不可信 加持 度母观音 功能 使用方法 hoang tưởng Phan 4 Bà n Û Ò ß 墓の片付け 魂の引き上げ 惨重 du già y ³¹ î tam bo thi cua cho khong bang cach cho 父母呼應勿緩 事例