Tôi hỏi Mr.Gút-gồ (Google) từ "MẸ", ông ta cho tôi 19.000.000 câu trả lời. Có lẽ nếu hỏi ngược lại mẹ tôi rằng: "Ông Gút-gồ là ai?" chắc có lẽ bà đành chịu.

	Tôi, ông Gút-gồ & mẹ…

Tôi, ông Gút-gồ & mẹ…

Tôi hỏi Mr.Gút-gồ (Google) từ "MẸ", ông ta cho tôi 19.000.000 câu trả lời. Có lẽ nếu hỏi ngược lại mẹ tôi rằng: "Ông Gút-gồ là ai?" chắc có lẽ bà đành chịu.

Chắc cũng vì thế mà tôi nắn nót viết lên... "tay" ông cái tên của mẹ, ông ta nghĩ hồi lâu rồi lắc đầu và bảo: "Thuận ạ, ông không biết!".

Mẹ tôi có một cái tên khá đẹp với một cái họ không phải là phổ biến nên tôi vẫn thường tự hào cái tên của mẹ sẽ luôn là DUY NHẤT.

Nhưng tự dưng tôi thấy buồn, tôi trách ông Gút-gồ: "Mẹ con yêu con thế, hy sinh cho con thế, mẹ con vĩ đại như thế ấy vậy mà ông cũng không biết là sao?". Ông mỉm cười và im lặng, chắc có lẽ cũng giống như mọi khi, ông buộc tôi phải tự tìm câu trả lời bằng một cách khác - câu trả lời của chính tôi.

Nếu bạn chợt bảo: "Kể về mẹ bạn đi", chắc có lẽ tôi cũng đành chịu. Tôi chẳng có những câu chuyện về mẹ đẹp như trong cổ tích, cũng chẳng cảm động như trên mặt báo vẫn đăng tải hàng ngày. Chắc tôi cũng chỉ có thể kể với bạn rằng: "Mẹ tôi yêu tôi cũng giống như bao bà mẹ khác, một tình yêu vô điều kiện bạn ạ!".

Hôm trước vì vui miệng tôi bảo với mẹ thế này: "Con là một "dự án" của mẹ, vậy mẹ có thấy mình là một nhà đầu tư thất bại không?". Mẹ tôi trả lời thế này: "Mẹ biết "dại dột" nhưng mẹ vẫn đầu tư!".

Thế đấy bạn ạ, chắc bạn cũng có một "nhà đầu tư dại dột" giống tôi đúng không?

Chúng ta càng lớn, chúng ta càng muốn rứt bỏ sự ràng buộc với gia đình, chúng ta muốn tự do bay nhảy, tự do làm việc, tự do sống và tự do yêu... Đôi khi ta nghĩ gia đình là sự cản trở lớn, mẹ ta vẽ cho ta một cái vòng tròn nhỏ, buộc ta phải ở trong đó, bạn biết tại sao không, vì bà sợ, bà lo lắng khi con bà bước ra khỏi cái vòng tròn ấy con bà sẽ vấp ngã mà không ai đỡ dậy!

Tôi biết mà, mẹ bạn cũng thế và mẹ tôi cũng thế, mỗi ngày mẹ của chúng ta buồn thêm một chút, già thêm một chút chỉ vì lo lắng cho chúng ta! Chắc không cần khoe với bạn về cái sự vô tâm của tôi đâu nhỉ? Với mẹ cũng vậy, tôi vô tâm lắm, tôi vui chơi mải miết, lâu lâu mới nhớ mẹ, thường là lúc mệt mỏi, muộn phiền. Tôi bỏ quên mẹ đằng sau những cuộc vui, những chuyến đi dài không biết đến điểm dừng.

Một ngày tôi mỏi mệt, ngồi lại và nghĩ, những suy nghĩ vẩn vơ không đầu không cuối. Rồi bỗng dưng tôi khóc, khóc nức nở, khóc nhiều lắm và khi khóc tôi liên tục gọi… "Mẹ ơi!".

Vậy đó, chỉ đợi đến khi mỏi gối chùn chân tôi mới nhớ đến mẹ. Tôi tệ quá bạn nhỉ? Chắc tại vì tôi là một khoản "đầu tư" không lời của mẹ!?

Mẹ chúng ta có thể là bác sĩ, là nhà khoa học, là trưởng phòng này, phó viện nọ và cũng có thể mẹ chúng ta là một phụ nữ nông dân, một công nhân nhà máy, một cô lao công, một bà mẹ quê tay lấm chân bùn... Tất cả các bà mẹ đều dốc sức lao động của mình, lao vào công việc để kiếm tiền "đầu tư" cho chúng ta mà chẳng bao giờ họ nghĩ đến một ngày nào đó sẽ nhận được khoản "lời" từ việc "đầu tư" ấy.

Dù giữ một chức vụ cao hay chỉ đơn giản là một bà nội trợ, dù mẹ thật giàu có hay phải chạy vạy từng bữa cơm, có nghĩa lý gì đâu, với ta, mẹ luôn vĩ đại vì đơn giản mẹ là MẸ của ta.

Chiều nay tôi nhận được khá nhiều e-mail của bạn bè, họ chúc tụng nhau vì sắp đến Vu lan.

Và bạn của tôi ơi, không phải tôi cũng chẳng phải bạn cần nhận những e-mail đó. Xin hãy gửi nó cho những bà mẹ vĩ đại của chúng ta, những câu chúc vụng về, những lời yêu thương ấp úng… nhưng biết đâu được mẹ ta đang đợi ta thể hiện yêu thương.

Tôi đang chuẩn bị cho những ngả rẽ mới, những ngả rẽ quan trọng trong cuộc đời mình. Để thích nghi với nó, tôi phải học cách làm mới mình, nhưng loay hoay mãi vẫn chưa biết bắt đầu từ đâu.

Phải chăng tôi nên bắt đầu từ việc làm mới yêu thương giữa tôi và mẹ?

Tại sao không, bạn nhỉ? Chỉ đơn giản việc bạn gọi về cho mẹ và nói: "Mẹ ơi, con nhớ mẹ!", chỉ đơn giản thế thôi nhưng chắc nó cũng là sự bất ngờ lớn với mẹ bạn rồi.

Vu lan đến rồi đấy, đừng bỏ mất cơ hội thể hiện yêu thương với mẹ bạn nhé, biết đâu được đó là cơ hội cuối cùng!

NGUYỄN THÁI THUẬN


Về Menu

Tôi, ông Gút gồ & mẹ…

自悟得度先度人 Thiền viện trên biển phát 大法寺 愛知県 达赖喇嘛和班禅喇嘛的区别 Cỏ 四依法 妙性本空 无有一法可得 無量義經 å ç æžœ 唐安琪丝妍社 nhạc sĩ sỹ luân vào chùa Bước chân con đã về thanh thản ba loại giới hạnh giải thoát chúng sinh quẠTHICH 普提本無 hoà toi 阿罗汉需要依靠别人的记别 VÃƒÆ บวช 除淫欲咒 pháp 華嚴經淨行品一百四十一願 phat trong tam 惨重 文殊八字法 å åˆ å 20 Món chay mùa Vu lan 否卦 魔在佛教 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 淨空法師 李木源 著書 tầm Thừa cân béo phì tiềm ẩn nguy cơ bệnh 錫杖 Trị Th០BS Đỗ Hồng Ngọc nói về Ăn chay và Chua 彿日 不說 お仏壇 お手入れ 寺院 募捐 น ทานชาดก 一仏両祖 読み方 ï¾ å මරණය යන