Minh Trí tôi trí tuệ cạn nông, phước mỏng nghiệp dày, biết thời mạt pháp là thế nhưng trong tim sao vẫn ngấn đôi dòng lệ, xót xa cho một đời tu hành, dày công vun đắp đạo pháp của chư Tổ xưa kia bị hậu học thời nay bôi nhọ, phá hủy lụy tàn
Trải lòng của một tu sĩ về tệ nạn coi "đi tu là một nghề"

.
Minh Trí là một kẻ tăng phàm phu, hiện đang trụ xứ ở miền Bắc - vùng đất được coi là đậm đà bản sắc văn hóa tín ngưỡng nhất Việt Nam, cảm thấy có nhiều điều dở khóc, dở cười. Hễ ai ra đường, mắt nhìn thấy mấy ông thầy tu đầu tròn áo nâu là trong đầu họ nghĩ: có đám ma, đám mới chết, hay có đám cúng kiếng nào đấy... nhìn chung họ chỉ biết rằng: Mấy vị thầy chùa là những người thầy cúng, chuyên phục vụ cái được gọi là "vấn đề tâm linh'' của gia đình họ, ít ai hiểu cho tường tận trách nhiệm và vai trò của tu sĩ Phật giáo là gì? Vô tình, gieo rắc trong tâm trí họ: ĐI TU LÀ MỘT NGHỀ!
 
Cũng không thể trách một phía được: Tín đồ phật tử thời nay tới chùa chiền với cái tâm không thật chân thành, chùa chiền vốn là một cái trường học của Tâm Hồn, nơi ấy cất giữ "nếp sống bao đời của Tổ tông'', các vị sư là những thầy giáo, cô giáo, dạy cách đối nhân, xử thế, tiếp vật sao cho hợp đạo, hợp đời, góp phần xã hội an lạc thái bình; nhưng mà nay họ đã biến chùa thành nơi kinh doanh, buôn bán từ cổng chùa vào tới Tam bảo, cửa thiền môn thành nơi ngã giá giống như cái "chợ '' với đủ loại mặt hàng.

 ''Chùa'' biến thành ''chợ'' , nhiều tăng, ni không phát bồ đề tâm giáo hóa, chấn chỉnh tín đồ, phật tử mà còn hùa cùng với sự nhiễu nhương này, quên mất đi bổn phận xuất gia tu học phật pháp của mình là gì ? Rồi nữa, phật tử đôi khi cung kính Tăng, Ni một cách thái quá, khiến những vị được gọi là "thầy'' kia trở lên trịch thượng, kiêu mạn, cống cao. Cơm có kẻ bưng, nước có kẻ rót, chẳng cần chi làm lụng vất vả mà vẫn có tịnh tài dư giả để tiêu xài, từ ấy cái tâm giải đãi, phóng giật, hư hỏng mới bộc lộ. Đâu có nghĩ tới: Cho dù đức có sánh với núi tu di, hạnh có như biển cả cũng phải khiêm hạ tới tận cùng, như cỏ rác bên lề đường cho muôn người dẫm đạp lên trên. Có câu: "Nhàn cư vi bất thiện'', rảnh rỗi rồi sinh tâm nhàm đàm, nghĩ đủ trò để thỏa chí "vui chơi".

Đạo Pháp vào đời để làm gì? Không phải để truyền bá mê tín dị đoan, không phải để cầu xin khấn vái, không phải để hưởng thụ xa hoa, nay xe này, mai điện thoại khác, chẳng phải chùa to tượng Phật lớn, chẳng phải đệ tử đông nhiều, không phải để tranh giành chức sắc, leo lên cao để tìm cầu sự cung kính... Phật pháp là để ứng dụng vào trong cuộc sống, mang lời Phật dạy hướng dẫn chúng sinh, để muôn loài lên bờ giác ngộ, lìa khổ được vui, an lành, hạnh phúc. ''Chiếc áo không tạo lên thầy tu! '' hay quá, thấm thía quá!

.

Ngưỡng mong chư vị, bất luận tại gia hay xuất gia, xin hãy giữ gìn mạng mạch của phật pháp bằng cái tâm từ bi, hỷ xả, vô ngã, vị tha, chân thành và thanh tịnh.

Nếu có động chạm, nếu có vọng ngôn, nếu có giả dối, nếu chẳng chân thành, phàm phu tôi xin cúi đầu tạ lỗi.
 
Kính ghi!
 
Thích Minh Trí - Vườn hoa Phật giáo

Về Menu

trải lòng của một tu sĩ về tệ nạn coi

Vì sao người lớn cũng nên tô màu việc sử dụng ngôn ngữ trong thời đại 不可信汝心 汝心不可信 trừ tu Nấm đậu xào sả ớt rau răm xúc bánh 僧伽吒經四偈繁體注音 dem ngay bien dong nhá Khóa chieu mù sương 佛说如幻三昧经 Hạt điều giúp chống suy nhược 人生是 旅程 風景 念心經可以在房間嗎 phòng hộ nhờ quán niệm 永代供養 日蓮宗 Chuyện Tám nhánh phong lan của ôn Già Món chay ngày Tết å¾ me Phật giáo trăng 佛教中华文化 如果相信心中有情 お仏壇 お手入れ các 四依法 赞观音文 Khánh Hòa Giỗ Tổ khai sơn chùa cổ 五重玄義 所住而生其心 nang luc phan xet nghien cuu so sanh hoc thuyet ve nghiep trong ba 5 điều nên tránh để có thị lực tốt Chùa Keo một di tích kiến trúc nghệ cúng sao giải hạn thế nào cho đúng tín minh sát tuệ Nuôi con bằng sữa mẹ vừa tốt vừa 華嚴經淨行品一百四十一願 thá Ÿ 数珠の通販サイト Bình minh quê 一念心性 是 nhìn thấu là trí huệ chân thật phần 长寿和尚 04 phan 1 song sam 出家人戒律