GN - Không ngủ trở lại được, thì nằm lắng nghe và chợt nhận ra, đó không phải là âm thanh bình thường...

	Trì chú với tâm thành

Trì chú với tâm thành

GN - Không ngủ trở lại được, thì nằm lắng nghe và chợt nhận ra, đó không phải là những âm thanh bình thường...

mantra-japa.jpg
Mỗi buổi tối khi thắp nén nhang trên cái trang nhỏ thờ Phật,
anh “thêm” vào thời khóa của mình một câu chú vãng sanh...

Có dạo anh ở tại một khu dân cư ngoại ô cái thị xã buồn ngày cũ. Giấc ngủ đêm đêm thường không yên, do nhiều tiếng động. Lúc đầu anh cũng chẳng để ý, vì giờ đây hiếm có nơi nào mà không có tiếng động! Tiếng chân người lê lặc lè trong đêm tối, tiếng cãi cọ giữa những đôi vợ chồng cẳn nhẳn vì cuộc mưu sinh vất vả, tiếng trẻ con khóc rỉ rực trong cơn đau và bao nhiêu “thế gian âm” khác nữa. Nhưng sau nhiều lần bị thức giấc, anh thấy lạ: ở cái thị xã nhỏ này, hầu như mọi sinh hoạt đều ngưng lại sau 8 giờ đêm, sao lại có người đi làm về khuya đến thế? Không ngủ trở lại được, thì nằm lắng nghe và chợt nhận ra, đó không phải là những âm thanh bình thường do những người hàng xóm láng giềng gây nên. Nơi này, giờ đây là khu dân cư mới nhưng mấy mươi năm trước, đó là vùng thường xuyên bị đạn bom cày xới…

*

Chiến tranh! Chiến tranh đã để lại vô vàn thống khổ trên mảnh đất này. Những thanh âm cuồng nộ chết chóc của súng đạn đã ngưng từ mấy mươi năm nhưng những tiếng rạn vỡ thì chưa hề dừng lại. Làm sao cho cuộc sống hôm nay được an bình? Làm sao cho hàng triệu người đã chết oan uổng, chết tức tưởi có thể “ngậm cười” được? Đó là “chuyện lớn” của toàn xã hội. Còn anh, một cá nhân vô danh nhỏ bé thì chẳng làm được gì cả. Tự biết như thế. Phải biết như thế.

*

Mỗi buổi tối khi thắp nén nhang trên cái trang nhỏ thờ Phật, anh “thêm” vào thời khóa của mình một câu chú vãng sanh. Và thầm nói với những “tiếng động” đã khiến anh khó ngủ: Xin chư vị đừng khiến bà con nơi này sợ hãi. Xin hãy đi tìm nơi khác tu tập để có thể được siêu sinh.

Trong mấy ngày đầu, việc làm này chỉ là việc… phải làm, có phần “máy móc”. Khi nhận ra sự sai lầm thiếu sót này của bản thân, anh cố gắng đặt tâm ý vào đó. Anh nhớ lại mươi người thân đã không còn trên cái cõi này. Anh nghĩ đến những người không quen đã mất. Anh hồi tưởng cảnh chết chóc đã từng chứng kiến…

Khoảng mươi ngày sau, một hôm đang nửa chừng câu chú, đột nhiên anh thấy nhói lên trong tâm. Rất nhanh, như một tia chớp. Không lý giải, như thói quen của cái đầu bất trị vốn thích biện luận, anh biết rằng cái chớp nháng ấy là khoảnh khắc phát lộ của tâm từ. Cái tạm gọi là “tâm từ” ấy, không phải do anh ước muốn. Nó đến thật bất thần. Có thể, là từ rất xa trong tàng thức hay từ một tha lực nào đó, anh không biết. Điều anh cảm nhận được và tin vào, anh gọi là “tâm từ”, chỉ thế thôi.

*

Về sau anh nhớ lại. Trong những lần đầu tiên của cái dạo ấy, mỗi khi trì chú cầu vãng sanh cho “những tiếng động” nọ, anh thấy sống lưng hơi lành lạnh. Và anh biết là “họ” đang ở quanh. Tất nhiên là anh hơi ơn ớn, vì tự biết bản thân chỉ là một phàm phu. Chẳng qua chỉ vì chính sự bình an cho riêng mình và chút lòng nhớ nghĩ đến người đã khuất mà thôi. Anh vẫn nhớ đến lời dặn “kính nhi viễn chi” của Đức Khổng Phu Tử, nhưng đành tặc lưỡi: đã không “viễn” được, thì chỉ còn cách “nói lời nhẹ nhàng” với chư vị, chứ biết làm sao nữa? Cứ thế, đêm đêm, đêm đêm…

Được khoảng hơn một tháng, anh ngủ tốt hơn, vì tai bớt nghe những tiếng động cũ. Một hai người hàng xóm cũng nói với anh nhận xét của họ, rằng họ cũng thấy bớt bị mất ngủ. Sau đó nữa, thì chấm dứt. Về khuya, nếu đôi khi có bị thức giấc, thì là do những âm thanh “có thực”. Tất nhiên anh không biết, “họ” đã đi đâu. Nhưng mơ màng, có thể là do họ cảm động trước một tâm ý chân thành.

Và tự dặn lòng, đó chỉ là một chút thực tế hết sức nhỏ bé trên Con Đường ngui ngút. Là lối đi mà trên đó, phải cố gắng quan sát để từng chút từng chút một, phải loại bỏ cái Tôi… 

Nguyễn Đông Nhật


Về Menu

Trì chú với tâm thành

Thich nhat hanh các cảnh giới tái sinh giúp người trợ Mỗi bệnh một loại nước rau quả Đọc can tu nghiep la gi Củ sen hạt sầu riêng kho tương bốn mươi chín năm xin đừng quên 妙性本空 无有一法可得 å 01 trong tấm gương của cái chết 10 dấu hiệu cảnh báo bệnh thận Thiền định giúp kiểm soát đường Về giá trị đạo đức của lòng từ lễ vu lan nên cúng vào ban ngày ส วรรณสามชาดก Năm mới sẽ tu luyện như lời ba 佛教算中国传统文化吗 Ăn chay ăn khôn ngoan こころといのちの相談 浄土宗 宝塔顶 净地不是问了问了一看 佛教中华文化 二哥丰功效 経å 別五時 是針 cẠi 佛经讲 男女欲望 おりん 木魚のお取り寄せ 曹洞宗総合研究センター 香炉とお香 お墓参り 色登寺供养 随喜 墓地の販売と購入の注意点 สต Thể 乃父之風 Thầy 浄土宗 2006 イイハナのお盆にぴったりの盆提灯 一日善缘 进寺庙需要空腹吗 さいたま市 氷川神社 七五三 rồng 蒋川鸣孔盈 Ăn chay tại nhà hàng Hoan Hỷ Chay 陈光别居士 Vì sao không nên uống rượu bia tim cach tri lieu khi trai tim da bi ton thuong äºŒä ƒæ 己が身にひき比べて