GNO - Khi trò nhỏ bắt đầu cuộc sống đầy vơi của tuổi học trò là khi thầy đứng bên cạnh để chỉ dạy...

	Trò thương thầy nhiều lắm...

Trò thương thầy nhiều lắm...

Truyền trao kiến thức - Ảnh minh họa

GNO - Bây giờ thầy không còn như xưa. Dáng đi đứng oai nghiêm, giọng nói sang sảng khi giảng bài không còn nữa. Những ký ức cũng phai dần theo ngày tháng. Tháng năm cũ làm rêu phong những kỷ niệm xưa. Tất cả đã phôi pha vào thời gian, vào chốn hư vô… Nhưng vẫn đọng trong tâm trí của những học trò của thầy…

Xa xưa lắm rồi phải không thầy. Cả một đời người đã qua đi. Khi trò nhỏ bắt đầu cuộc sống đầy vơi của tuổi học trò là khi thầy đứng bên cạnh để chỉ dạy từng nụ cười, từng bước chân khi chạy lúc dừng, lúc đi nghiêm trang… Những lời thầy chỉ dạy dù theo tháng năm phủ đầy bụi bặm nhưng vẫn còn nguyên giá trị đạo đức. Thầy cười xòa khi học trò vây quanh thầy và những câu hỏi thân thương nhất.

Những câu văn xưa vẫn còn đây, những câu hỏi hóc búa hóm hỉnh của thầy ngày xưa vẫn còn trong đầu của đám học trò thầy. Ngày nắng đan xen ngày mưa thầy chưa bao giờ nghỉ dạy vì thầy hiểu hơn 60 giọng oanh vàng cùng nhau vui khi có giờ trống nó rộn ràng biết chừng nào.

Tiếng guốc dép cố tình kêu vang trên hành lang khi đi ra ngoài cũng váng óc lớp kế bên. Khi đi ngang lớp kế bên là 60 nụ cười và hơn trăm cái mắt cùng nhau làm trò hề với các em đang học. Các em trong lớp học cũng không thua kém, tuy mặt hướng lên bảng nhưng cũng nheo mắt, cười cười… hẹn nhau.

Thầy gõ thước ổn định lớp cũng phải làm lơ những bàn tay cùng nhau ra dấu… Hơn nữa, thời gian học là có hạn và kiến thức cũng vô tận mà thầy muốn truyền đạt cho lớp trẻ. Những kinh nghiệm về cuộc sống vẫn còn đấy mà thầy không bao giờ truyền tải đến học trò thân thương. Thỉnh thoảng khi thầy về văn phòng có đôi chân bé nhỏ chạy theo và theo thầy những câu hỏi, những giải đáp thân tình, và lý giải có lý khiến trò tươi hẳn…

Bây giờ thầy vẫn còn đó nhưng chẳng còn nhớ ai. Thầy tiếp trò ai cũng như ai, cũng là trò mà thôi. Thầy không còn nhớ chút gì sách vở vì nó theo thầy trên tám mươi năm rồi còn gì. Thầy yếu đuối nằm trên giường bệnh… Ngày chút cháo, chút sữa như em bé. Thầy không ngồi được nữa. Thầy chỉ nghe tiếng học trò “già” những âm thanh của người gọi thầy là “Thầy”.

Thầy thoang thoáng những sắc xanh đỏ tím vàng đi qua trước mắt thầy trong chốc lát. Thầy lại chìm vào khoảng không.

Bây giờ thầy là như thế. Thầy từ bỏ tất cả cho học trò mình vì thầy yêu chúng lắm. Chúng cũng nhớ và yêu thầy vô cùng. Hằng ngày từng tốp vài ba đứa trò già lại ghé thăm và ngày nào cũng có. Trò lại trở về ngày xưa thăm hỏi thầy và thầy ấm áp bên trò. Những cái bắt tay, những cái nhìn xanh đỏ mờ ảo… mãi mãi vẫn còn đấy.

Trò thương thầy nhiều lắm thầy à.

Kim Dung K6


Về Menu

Trò thương thầy nhiều lắm...

猫壱 사카모토 데이즈 요츠무라 Ðø 신용점수 디시 エロ下 千疋屋 æ³ ä¼š Ð Ð Ð tai chuyện mồ mả và niềm tin của người tinh nhan ban cua luat nhan qua お漏らし調教 文獻分析法 法學 甘い系の顔 ご相談願う tay 七佛灭罪真言全文念诵 佛教典籍的數位化結集 スルー英語 luÃn пересадка жира в грудь 新店寶興圖書館 河南有专属的佛教 福岡咖啡推薦 сгму смоленск 祝福家乡的句子 美三原高校 大阪府 せいび高校 ユズ苗 財務会計 和洋女子大学 재부팅바이오스진입 ヴィシュヌ神 noi 恒常ガチャ 礼佛大忏悔文 tam chùa hòa thạnh chùa cây mít 司企業 株 サンルート彦根 الخطبة النورانیة バム ボクサー сборник егэ по математике 公務員 ボランティア休暇 使いまくる 猴戏团 インゴルシュタット マンシング 徳之島 朝 苗字 黑翅蕈蚋消滅 ๆ ภขง вы еще переписываетесь нет 7ä ç ä½ å¹ Ð½Ð Ñ ÐºÐ