GNO - Khi trò nhỏ bắt đầu cuộc sống đầy vơi của tuổi học trò là khi thầy đứng bên cạnh để chỉ dạy...

	Trò thương thầy nhiều lắm...

Trò thương thầy nhiều lắm...

Truyền trao kiến thức - Ảnh minh họa

GNO - Bây giờ thầy không còn như xưa. Dáng đi đứng oai nghiêm, giọng nói sang sảng khi giảng bài không còn nữa. Những ký ức cũng phai dần theo ngày tháng. Tháng năm cũ làm rêu phong những kỷ niệm xưa. Tất cả đã phôi pha vào thời gian, vào chốn hư vô… Nhưng vẫn đọng trong tâm trí của những học trò của thầy…

Xa xưa lắm rồi phải không thầy. Cả một đời người đã qua đi. Khi trò nhỏ bắt đầu cuộc sống đầy vơi của tuổi học trò là khi thầy đứng bên cạnh để chỉ dạy từng nụ cười, từng bước chân khi chạy lúc dừng, lúc đi nghiêm trang… Những lời thầy chỉ dạy dù theo tháng năm phủ đầy bụi bặm nhưng vẫn còn nguyên giá trị đạo đức. Thầy cười xòa khi học trò vây quanh thầy và những câu hỏi thân thương nhất.

Những câu văn xưa vẫn còn đây, những câu hỏi hóc búa hóm hỉnh của thầy ngày xưa vẫn còn trong đầu của đám học trò thầy. Ngày nắng đan xen ngày mưa thầy chưa bao giờ nghỉ dạy vì thầy hiểu hơn 60 giọng oanh vàng cùng nhau vui khi có giờ trống nó rộn ràng biết chừng nào.

Tiếng guốc dép cố tình kêu vang trên hành lang khi đi ra ngoài cũng váng óc lớp kế bên. Khi đi ngang lớp kế bên là 60 nụ cười và hơn trăm cái mắt cùng nhau làm trò hề với các em đang học. Các em trong lớp học cũng không thua kém, tuy mặt hướng lên bảng nhưng cũng nheo mắt, cười cười… hẹn nhau.

Thầy gõ thước ổn định lớp cũng phải làm lơ những bàn tay cùng nhau ra dấu… Hơn nữa, thời gian học là có hạn và kiến thức cũng vô tận mà thầy muốn truyền đạt cho lớp trẻ. Những kinh nghiệm về cuộc sống vẫn còn đấy mà thầy không bao giờ truyền tải đến học trò thân thương. Thỉnh thoảng khi thầy về văn phòng có đôi chân bé nhỏ chạy theo và theo thầy những câu hỏi, những giải đáp thân tình, và lý giải có lý khiến trò tươi hẳn…

Bây giờ thầy vẫn còn đó nhưng chẳng còn nhớ ai. Thầy tiếp trò ai cũng như ai, cũng là trò mà thôi. Thầy không còn nhớ chút gì sách vở vì nó theo thầy trên tám mươi năm rồi còn gì. Thầy yếu đuối nằm trên giường bệnh… Ngày chút cháo, chút sữa như em bé. Thầy không ngồi được nữa. Thầy chỉ nghe tiếng học trò “già” những âm thanh của người gọi thầy là “Thầy”.

Thầy thoang thoáng những sắc xanh đỏ tím vàng đi qua trước mắt thầy trong chốc lát. Thầy lại chìm vào khoảng không.

Bây giờ thầy là như thế. Thầy từ bỏ tất cả cho học trò mình vì thầy yêu chúng lắm. Chúng cũng nhớ và yêu thầy vô cùng. Hằng ngày từng tốp vài ba đứa trò già lại ghé thăm và ngày nào cũng có. Trò lại trở về ngày xưa thăm hỏi thầy và thầy ấm áp bên trò. Những cái bắt tay, những cái nhìn xanh đỏ mờ ảo… mãi mãi vẫn còn đấy.

Trò thương thầy nhiều lắm thầy à.

Kim Dung K6


Về Menu

Trò thương thầy nhiều lắm...

Đồng Tháp Đại thọ bách tuế một 金粉 エロタレスト 열동력 pr è¾²æ å å 会 영노탈 У жінки 30 ти років виникли 勝ち組 英語 tưởng nhớ ni trưởng thích nữ diệu 영미터 衝動性 尺度 突発性難聴 薬 예수님 更新訊息英文 社会福祉事業 こども園 예스쿨 佐藤洸 青森山田 довідкапродоходи 예이츠 神戸水素クラスター чжун ли 오나나 有名な大工 リハビリ技師会 兵庫 오버핏 ブルアカ イベント 오세정 платонов песчаная あやし おそろし 天 獄 園 脇坂 レーサー 巻き肩 筋肉どこ 오쏘몰 官僚なんj 오야넷 室外塑膠地板 小型ジェット 世界シェア как запомнить белград 오인페 散杖 خطبة البيان عن آخر الزمان 水子葬儀のお礼品とお祝いの方法 インテリアコーディネーター いない 오재일 æ æ æ å 오징어 莊依萍 все интимные материалы ขาโต ะสำเร จส ขาว 大きさや傾きなどの図形の幾何学的特徴に関する錯視を幾何学的錯視と呼ぶ 青瓷周传雄歌曲主要想表达什么 오클로