GNO - Khi trò nhỏ bắt đầu cuộc sống đầy vơi của tuổi học trò là khi thầy đứng bên cạnh để chỉ dạy...

	Trò thương thầy nhiều lắm...

Trò thương thầy nhiều lắm...

Truyền trao kiến thức - Ảnh minh họa

GNO - Bây giờ thầy không còn như xưa. Dáng đi đứng oai nghiêm, giọng nói sang sảng khi giảng bài không còn nữa. Những ký ức cũng phai dần theo ngày tháng. Tháng năm cũ làm rêu phong những kỷ niệm xưa. Tất cả đã phôi pha vào thời gian, vào chốn hư vô… Nhưng vẫn đọng trong tâm trí của những học trò của thầy…

Xa xưa lắm rồi phải không thầy. Cả một đời người đã qua đi. Khi trò nhỏ bắt đầu cuộc sống đầy vơi của tuổi học trò là khi thầy đứng bên cạnh để chỉ dạy từng nụ cười, từng bước chân khi chạy lúc dừng, lúc đi nghiêm trang… Những lời thầy chỉ dạy dù theo tháng năm phủ đầy bụi bặm nhưng vẫn còn nguyên giá trị đạo đức. Thầy cười xòa khi học trò vây quanh thầy và những câu hỏi thân thương nhất.

Những câu văn xưa vẫn còn đây, những câu hỏi hóc búa hóm hỉnh của thầy ngày xưa vẫn còn trong đầu của đám học trò thầy. Ngày nắng đan xen ngày mưa thầy chưa bao giờ nghỉ dạy vì thầy hiểu hơn 60 giọng oanh vàng cùng nhau vui khi có giờ trống nó rộn ràng biết chừng nào.

Tiếng guốc dép cố tình kêu vang trên hành lang khi đi ra ngoài cũng váng óc lớp kế bên. Khi đi ngang lớp kế bên là 60 nụ cười và hơn trăm cái mắt cùng nhau làm trò hề với các em đang học. Các em trong lớp học cũng không thua kém, tuy mặt hướng lên bảng nhưng cũng nheo mắt, cười cười… hẹn nhau.

Thầy gõ thước ổn định lớp cũng phải làm lơ những bàn tay cùng nhau ra dấu… Hơn nữa, thời gian học là có hạn và kiến thức cũng vô tận mà thầy muốn truyền đạt cho lớp trẻ. Những kinh nghiệm về cuộc sống vẫn còn đấy mà thầy không bao giờ truyền tải đến học trò thân thương. Thỉnh thoảng khi thầy về văn phòng có đôi chân bé nhỏ chạy theo và theo thầy những câu hỏi, những giải đáp thân tình, và lý giải có lý khiến trò tươi hẳn…

Bây giờ thầy vẫn còn đó nhưng chẳng còn nhớ ai. Thầy tiếp trò ai cũng như ai, cũng là trò mà thôi. Thầy không còn nhớ chút gì sách vở vì nó theo thầy trên tám mươi năm rồi còn gì. Thầy yếu đuối nằm trên giường bệnh… Ngày chút cháo, chút sữa như em bé. Thầy không ngồi được nữa. Thầy chỉ nghe tiếng học trò “già” những âm thanh của người gọi thầy là “Thầy”.

Thầy thoang thoáng những sắc xanh đỏ tím vàng đi qua trước mắt thầy trong chốc lát. Thầy lại chìm vào khoảng không.

Bây giờ thầy là như thế. Thầy từ bỏ tất cả cho học trò mình vì thầy yêu chúng lắm. Chúng cũng nhớ và yêu thầy vô cùng. Hằng ngày từng tốp vài ba đứa trò già lại ghé thăm và ngày nào cũng có. Trò lại trở về ngày xưa thăm hỏi thầy và thầy ấm áp bên trò. Những cái bắt tay, những cái nhìn xanh đỏ mờ ảo… mãi mãi vẫn còn đấy.

Trò thương thầy nhiều lắm thầy à.

Kim Dung K6


Về Menu

Trò thương thầy nhiều lắm...

お寺との付き合い 檀家 как доабвить вкладку 洗碗機英文 方形摺紙 hÃƒÆ u 方正悠宋 ชาเข ยว ภาษา 方沃國際 方沙拉盆 сп физкультурно спортивные 施主とは リアルレイプどうが 塔辛 施政重点 我在汉语课上学习如何说和写拼音和汉字 旗津老街 裁量労働制 公益法人会計基準 運用指針 无情众生 无数繁星 无线插座 琴石 日双工業 Đà 日在综漫 日宗年表 ถวายภ ตตาหารเพล 企业落地大模型的路径 场景与案例 燃指供佛 日晷方位 バーバラ 日本三景 日本代購 おりん 木魚のお取り寄せ 日本全図 日本媽媽 趣里 ヌード 動画 воццек классик ร บอ ปก 三口竹科 ぽえぽえ 숙종 잠행 日本定位 ポケットモンスターピカチュウ版 диагностическая работа 關公商業 日本帆布 僧正遍昭 불금 日本意味 雲林科技大學的游碧雲 顏少于