Sống không chỉ vì mình, mà còn vì tha nhân, r nvì cuộc đời nữa Sao anh lại tự tử khi gia đình anh còn đó Anh phải hãnh diện vì bổn phận r nvà trách nhiệm của mình, và, vì bổn phận và trách nhiệm,anh phải sống, và vui sống
Trước cái chết chợt tìm thấy lẽ sống

Sống không chỉ vì mình, mà còn vì tha nhân, vì cuộc đời nữa. Sao anh lại tự tử khi gia đình anh còn đó? Anh phải hãnh diện vì bổn phận và trách nhiệm của mình và vì bổn phận và trách nhiệm anh phải sống và vui sống
Có một người thất chí, leo lên một cây anh đào, chuẩn bị nhảy từ trên cao xuống để kết thúc cuộc đời mình. Ngay lúc anh ta quyết định nhảy xuống thì trường học gần đó tan học. Một nhóm học sinh chạy đến.

Một bạn nhỏ hỏi: Chú làm gì trên cây vậy?

 “Dù gì cũng không thể nói cho trẻ con biết mình sắp tự sát”. Anh ta nghĩ vậy

Thế là anh ta nói :Chú đang ngắm phong cảnh.

Thế chú có thấy bên cạnh có bao nhiêu là quả anh đào không ? Một học sinh khác hỏi.

Anh quay nhìn, thì ra mình cứ nghĩ đến việc tự sát mà không chú ý đến bao nhiêu là trái anh đào màu đỏ, nhỏ có, lớn có chung quanh. 

Các bạn nhỏ nói: Chú có thể hái anh đào giúp chúng cháu không? Chú chỉ cần lấy sức rung cành cây, anh đào sẽ rơi xuống chúng cháu. Năn nỉ chú đó ! Chúng cháu không leo cao như vậy được !

Anh có ý chần chừ nhưng không lay chuyển được các bạn nhỏ, đành phải ra tay giúp đỡ. Anh bắt đầu lay cây. Chẳng bao lâu, trái anh đào rơi xuống đất ngổn ngang. Dưới đất cũng tụ tập ngày càng đông các bạn nhỏ, mọi người vui vẻ và hưng phấn nhặt anh đào. 

Sau một đợt huyên náo, các bạn nhỏ cũng dần ra về. Người thất chí đó ngồi trên cây, nhìn dáng vẻ vui mừng của các bạn nhỏ, không biết tại sao ý nghĩ muốntự sát không còn nữa. Anh hái một ít trái anh đào chưa rớt xuống đất, nhảy xuống và mang anh đào từ từ đi về nhà.

Ngôi nhà vẫn cũ kỹ rách nát, vợ con anh vẫn như hôm qua. Nhưng bọn trẻ vui mừng khi trông thấy ba mang anh đào về. Khi cả nhà quây quần, ngắm nhìn các con vui vẻ ăn anh đào, bỗng anh cảm thấy có một nhận thức mới làm cho anh cảm động, anh nghĩ bụng: “Có lẽ với cuộc sống như vầy vẫn có thể sống vui…”

Chỉ nói riêng về những đứa bé thơ ngây thiếu vắng tình cha thôi, việc người cha từ chối cuộc sống đã là một điều sai lầm không thể chấp nhận được. Anh không nhận ra được rằng hai đứa con lành mạnh của anh chính là món quà quý báu mà tạo hóa trao ban.

“Ngôi nhà vẫn cũ kỹ rách nát, vợ con anh vẫn như hôm qua”, còn anh thì đã khác, anh đã đổi mới. Bây giờ anh mới “hiểu ra” hạnh phúc tiểm ẩn trong chính anh mà anh muốn lánh xa.

Có lẽ với cuộc sống như vầy vẫn có thể sống vui…”. Và như thế, anh nhận ra bổn phận và trách nhiệm của mình. Anh có thể mang lại niềm vui cho người khác. Anh nhận ra, anh sống có ích cho cuộc đời.

Lòng tự hào trong chính anh cho anh biết tự trọng. Sống không chỉ vì mình, mà còn vì tha nhân, vì cuộc đời nữa. Sao anh lại tự tử khi gia đình anh còn đó? Anh phải hãnh diện vì bổn phận và trách nhiệm của mình, và, vì bổn phận và trách nhiệm,anh phải sống, và vui sống.

Về Menu

trước cái chết chợt tìm thấy lẽ sống truoc cai chet chot tim thay le song tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

Phà Dâu mẹ Ð Ð Ð 佛教中华文化 Ä 大法寺 愛知県 ห พะ duc phat long hoa 加持是什么意思 同朋会運動 北海道 評論家 thiên 长寿和尚 Ấn nguoi học phật 空中生妙有 Ñ Từ Niệm Phật suối nguồn bình đẳng tánh cuộc đời của ngài huyền trang Cỏ 若我說天地 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 僧伽吒經四偈繁體注音 Phật hoàng Trần Nhân Tông 中国渔民到底有多强 普提本無 Bệnh khoái dùng thuốc sáng nay trời ửng nắng cau chuyen nguoi mu so hóa tự ร บอ ปก çŠ 菩提阁官网 ngoại LÃƒÆ Vai Âm 西南卦 Món chay bánh hoa hồng chùa cảnh huống chùa cảnh đẹp Thương món khóm mít trộn chay của 加持 chá chua tuong son