Truyện Cây Bút

“khổđaulàmộtcáigìđócóthậtnhưnghạnhphúccũnglàmộtđiềugìđócóthật”.


Rồichàng lạiviết“nhữngđiềukiệncóthểlàmchotahạnhphúccórấtnhiều,ngaybâygiờvàởđây. Ta vẫncòncóđôimắtsángđểthấyđượctrờixanh,mâytrắng,chântavẫncònlànhlặnđểcóthể hưởngđượcnhữngniềmvuikhiđượctiếpxúcvớihànhtinhxinhđẹpnày.Bamẹvẫncònsống, vẫncòncómặtbênta…Vàchàngđãnghixuốngrấtnhiềunhữngđiềukiệnhạnhphúcnhưthế.”

Tôilàmộtcâybút.Mộtcâybútrấtbìnhthường.Tôilàmộtcâybútbìnhthườngnhưngtôi biếtmìnhlàmộtcâybúthạnhphúc.Tôihạnhphúckhôngphảivìtôicómộtvẻngoàisang trọngvàđẹpđẽ.Cũngkhôngphảivìnhữngdòngmựctrongngườitôilàloạimựctốtnhất.Tôi hạnhphúcbởivìchàng.Chàngđãsửdụngtôiđểtạoranhữngconchữcóhồn.Chàngđãsửdụng tôiđểgửinhữngthôngđiệpcủahạnhphúccủayêuthương.

Tôibiếtnhữngdòngchữđượcviếtratrêntranggiấytrắnglàtừdòngmựctrongngườitôi. Nhưnghồncủanhữngconchữấylàdochàng.Chànglàmộtngườicótâmhồnđẹpvàtrongsáng.Vàvìthếnhữngconchữcủachàngviếtracũngđẹpvàtrongsángnhưtâmhồnchàng. Vàbiếtbaoconngườiđãtìmlạiđượchạnhphúctưởngchừngnhưđãmấtấytừnhữngdòngchữcủa chàngviếtxuống.

Tôinhớchàngđãtừngviết“khổđaulàmộtcáigìđócóthậtnhưnghạnh phúccũnglàmộtđiềugìđócóthật”.Rồichànglạiviết“nhữngđiềukiệncóthểlàmchota hạnhphúccórấtnhiều,ngaybâygiờvàởđây.Tavẫncòncóđôimắtsángđểthấyđượctrời xanh,mâytrắng,chântavẫncònlànhlặnđểcóthểhưởngđượcnhữngniềmvuikhiđượctiếp xúcvớihànhtinhxinhđẹpnày.Bamẹvẫncònsống,vẫncòncómặtbênta…Vàchàngđãnghi xuốngrấtnhiềunhữngđiềukiệnhạnhphúcnhưthế.”

Từngconchữcủachàngviếtxuống,từngýnghĩcủachàngđượcviếtrachàngđiềuviếtvớitất cảtráitimcủachàng.Tôibiếtkhichàngviết,chàngchỉcómộtướcmuốnduynhấtđólàlàm saochonhữngđộcgiảcủachàngcóđượcsựthanhthản,nhẹnhàngtrongtâmhồn.Vàsựtha thứ,baodung,thươngyêuđượclớnlênsaukhiđọcnhữngdòngchữấy.


Cólầnchàngnóivớitôi“Ướcgìtấtcảmọingườitrênthếgiớinày,aicũngđượcsốngtrong anbình,hạnhphúc.Mọingườibiếtthươngyêunhau,biếttôntrọngnhaukhôngailàmhạiai vàbiếttôntrọngsựsốngcủanhữngsinhvậtkhácsốngxungquanhmình.”

Thờigianquakhitôicómaymắnởcùngchàng,đượcchàngsửdụngdòngmựctrongngườimình đểchuyểntảinhữngthôngđiệpcủachàng,chuyểntảinhữngướcmuốncủachàng.Thờigiannày tôithấymìnhlàngườihạnhphúcnhất.

 Dòngmựctrongngườitôichínhlàmạngsốngcủatôi.Dòngmựcvơiđidầncũngcónghĩarằng mạngsốngcủatôicũngđangngắnlại.Nhưngđiềunàykhônghềlàmchotôibuồnchútnào,bởi vìtôibiếtnhờchàngmàtôitrởthànhmộtcâybútcóíchchocuộcđời.Nhờchàngmàtôi thấycuộcsốngmìnhcógiátrịvàđángsống.

 Tôinhớcóaiđãtừngnói“cuộcsốnggiốngnhưmộtcuốntruyện,điềuquantrọngkhôngphảilà

nódàihaylànóngắnmàlànóhayhaylàdở
”.Câunóinàyđãinsâuvàotrongtâmtrí tôi.Vànólạihiệnrõnéthơnkhidòngmựctrongtôiđãđếnhồikếtthúc.Tôibiếttôichỉ cóthểgiúpchàngviếtđượcmộtdòngnữathôi.Tôikhôngbiếtchàngsẽviếtdòngchữgìnhưng tôithấymìnhhạnhphúcvìvẫncóchàng.Tôithấymìnhhạnhphúcvìchàngsẽsửdụngmực trongngườitôiđểviếtcâucuốicùngcủacuộcđờitôi.Rồichàngviết“giâyphútnàylàgiây phúthạnhphúc”.

 
Lúcnàyđâygiọtmựccuốicùngtrongngườitôichỉcòncóthểđủchomộtdấuchấmcâu.Tôi nguyệnbiếndấuchấmcâuđóthànhmộtnụcườihạnhphúc.Khibạnthấydấuchấmcâunàocónụ cườihạnhphúcthìbạnbiếtrằngđóchínhlàgiọtmựccuốicùngcủatôi.Vàđócũngchínhlà nhữnggìchàngmuốnchiasẻchotấtcảchúngta“giâyphútnàylàgiâyphúthạnhphúc.”
 


Về Menu

truyện cây bút truyen cay but tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

gio Ï hà u nhin lai ve y niem vo thuong nhan mua vu lan 僧秉 ai hoa Do tuổi trẻ và vấn đề đến với đạo Khánh Hòa Tưởng niệm húy nhật lần japan diem den mua thu lang man Mẹ Suy nhược thần kinh bệnh dễ nhầm Ni cau chuyen nguoi mu so Làm ngÒ TrẠBệnh nhược cơ dễ gây tử vong suc Trang 印顺法师关于大般涅槃经 Giấc ngủ quan trọng thế nào Äón nhu tạng thiên Phở ấm làm lên tượng nguyen áÜ van vu võ nen người Hớn ung giac ân Đường cõi nghi lời lội Cuộc