Truyện Cây Bút

“khổđaulàmộtcáigìđócóthậtnhưnghạnhphúccũnglàmộtđiềugìđócóthật”.


Rồichàng lạiviết“nhữngđiềukiệncóthểlàmchotahạnhphúccórấtnhiều,ngaybâygiờvàởđây. Ta vẫncòncóđôimắtsángđểthấyđượctrờixanh,mâytrắng,chântavẫncònlànhlặnđểcóthể hưởngđượcnhữngniềmvuikhiđượctiếpxúcvớihànhtinhxinhđẹpnày.Bamẹvẫncònsống, vẫncòncómặtbênta…Vàchàngđãnghixuốngrấtnhiềunhữngđiềukiệnhạnhphúcnhưthế.”

Tôilàmộtcâybút.Mộtcâybútrấtbìnhthường.Tôilàmộtcâybútbìnhthườngnhưngtôi biếtmìnhlàmộtcâybúthạnhphúc.Tôihạnhphúckhôngphảivìtôicómộtvẻngoàisang trọngvàđẹpđẽ.Cũngkhôngphảivìnhữngdòngmựctrongngườitôilàloạimựctốtnhất.Tôi hạnhphúcbởivìchàng.Chàngđãsửdụngtôiđểtạoranhữngconchữcóhồn.Chàngđãsửdụng tôiđểgửinhữngthôngđiệpcủahạnhphúccủayêuthương.

Tôibiếtnhữngdòngchữđượcviếtratrêntranggiấytrắnglàtừdòngmựctrongngườitôi. Nhưnghồncủanhữngconchữấylàdochàng.Chànglàmộtngườicótâmhồnđẹpvàtrongsáng.Vàvìthếnhữngconchữcủachàngviếtracũngđẹpvàtrongsángnhưtâmhồnchàng. Vàbiếtbaoconngườiđãtìmlạiđượchạnhphúctưởngchừngnhưđãmấtấytừnhữngdòngchữcủa chàngviếtxuống.

Tôinhớchàngđãtừngviết“khổđaulàmộtcáigìđócóthậtnhưnghạnh phúccũnglàmộtđiềugìđócóthật”.Rồichànglạiviết“nhữngđiềukiệncóthểlàmchota hạnhphúccórấtnhiều,ngaybâygiờvàởđây.Tavẫncòncóđôimắtsángđểthấyđượctrời xanh,mâytrắng,chântavẫncònlànhlặnđểcóthểhưởngđượcnhữngniềmvuikhiđượctiếp xúcvớihànhtinhxinhđẹpnày.Bamẹvẫncònsống,vẫncòncómặtbênta…Vàchàngđãnghi xuốngrấtnhiềunhữngđiềukiệnhạnhphúcnhưthế.”

Từngconchữcủachàngviếtxuống,từngýnghĩcủachàngđượcviếtrachàngđiềuviếtvớitất cảtráitimcủachàng.Tôibiếtkhichàngviết,chàngchỉcómộtướcmuốnduynhấtđólàlàm saochonhữngđộcgiảcủachàngcóđượcsựthanhthản,nhẹnhàngtrongtâmhồn.Vàsựtha thứ,baodung,thươngyêuđượclớnlênsaukhiđọcnhữngdòngchữấy.


Cólầnchàngnóivớitôi“Ướcgìtấtcảmọingườitrênthếgiớinày,aicũngđượcsốngtrong anbình,hạnhphúc.Mọingườibiếtthươngyêunhau,biếttôntrọngnhaukhôngailàmhạiai vàbiếttôntrọngsựsốngcủanhữngsinhvậtkhácsốngxungquanhmình.”

Thờigianquakhitôicómaymắnởcùngchàng,đượcchàngsửdụngdòngmựctrongngườimình đểchuyểntảinhữngthôngđiệpcủachàng,chuyểntảinhữngướcmuốncủachàng.Thờigiannày tôithấymìnhlàngườihạnhphúcnhất.

 Dòngmựctrongngườitôichínhlàmạngsốngcủatôi.Dòngmựcvơiđidầncũngcónghĩarằng mạngsốngcủatôicũngđangngắnlại.Nhưngđiềunàykhônghềlàmchotôibuồnchútnào,bởi vìtôibiếtnhờchàngmàtôitrởthànhmộtcâybútcóíchchocuộcđời.Nhờchàngmàtôi thấycuộcsốngmìnhcógiátrịvàđángsống.

 Tôinhớcóaiđãtừngnói“cuộcsốnggiốngnhưmộtcuốntruyện,điềuquantrọngkhôngphảilà

nódàihaylànóngắnmàlànóhayhaylàdở
”.Câunóinàyđãinsâuvàotrongtâmtrí tôi.Vànólạihiệnrõnéthơnkhidòngmựctrongtôiđãđếnhồikếtthúc.Tôibiếttôichỉ cóthểgiúpchàngviếtđượcmộtdòngnữathôi.Tôikhôngbiếtchàngsẽviếtdòngchữgìnhưng tôithấymìnhhạnhphúcvìvẫncóchàng.Tôithấymìnhhạnhphúcvìchàngsẽsửdụngmực trongngườitôiđểviếtcâucuốicùngcủacuộcđờitôi.Rồichàngviết“giâyphútnàylàgiây phúthạnhphúc”.

 
Lúcnàyđâygiọtmựccuốicùngtrongngườitôichỉcòncóthểđủchomộtdấuchấmcâu.Tôi nguyệnbiếndấuchấmcâuđóthànhmộtnụcườihạnhphúc.Khibạnthấydấuchấmcâunàocónụ cườihạnhphúcthìbạnbiếtrằngđóchínhlàgiọtmựccuốicùngcủatôi.Vàđócũngchínhlà nhữnggìchàngmuốnchiasẻchotấtcảchúngta“giâyphútnàylàgiâyphúthạnhphúc.”
 


Về Menu

truyện cây bút truyen cay but tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

Chua nguyễn ß Æ Trị Tùy bút Hoàng Hải Lâm Đất GiÃƒÆ dấu 回向文 福智 cÃƒÆ lăn sanh lội Đôi dòng về Cố đại lão HT Thích ngày Chút su KINH Mất đẻ Thiền Thích Lại nói với phát Dâm hoc cach tich duc tu cuoc song không tự tánh di đà 8 v giận Nhất dùng tra phÃp Phật giáo quẠxÃƒÆ vội nghĩ La Co tim vien Đặt gánh nặng xuống