Truyện Cây Bút

“khổđaulàmộtcáigìđócóthậtnhưnghạnhphúccũnglàmộtđiềugìđócóthật”.


Rồichàng lạiviết“nhữngđiềukiệncóthểlàmchotahạnhphúccórấtnhiều,ngaybâygiờvàởđây. Ta vẫncòncóđôimắtsángđểthấyđượctrờixanh,mâytrắng,chântavẫncònlànhlặnđểcóthể hưởngđượcnhữngniềmvuikhiđượctiếpxúcvớihànhtinhxinhđẹpnày.Bamẹvẫncònsống, vẫncòncómặtbênta…Vàchàngđãnghixuốngrấtnhiềunhữngđiềukiệnhạnhphúcnhưthế.”

Tôilàmộtcâybút.Mộtcâybútrấtbìnhthường.Tôilàmộtcâybútbìnhthườngnhưngtôi biếtmìnhlàmộtcâybúthạnhphúc.Tôihạnhphúckhôngphảivìtôicómộtvẻngoàisang trọngvàđẹpđẽ.Cũngkhôngphảivìnhữngdòngmựctrongngườitôilàloạimựctốtnhất.Tôi hạnhphúcbởivìchàng.Chàngđãsửdụngtôiđểtạoranhữngconchữcóhồn.Chàngđãsửdụng tôiđểgửinhữngthôngđiệpcủahạnhphúccủayêuthương.

Tôibiếtnhữngdòngchữđượcviếtratrêntranggiấytrắnglàtừdòngmựctrongngườitôi. Nhưnghồncủanhữngconchữấylàdochàng.Chànglàmộtngườicótâmhồnđẹpvàtrongsáng.Vàvìthếnhữngconchữcủachàngviếtracũngđẹpvàtrongsángnhưtâmhồnchàng. Vàbiếtbaoconngườiđãtìmlạiđượchạnhphúctưởngchừngnhưđãmấtấytừnhữngdòngchữcủa chàngviếtxuống.

Tôinhớchàngđãtừngviết“khổđaulàmộtcáigìđócóthậtnhưnghạnh phúccũnglàmộtđiềugìđócóthật”.Rồichànglạiviết“nhữngđiềukiệncóthểlàmchota hạnhphúccórấtnhiều,ngaybâygiờvàởđây.Tavẫncòncóđôimắtsángđểthấyđượctrời xanh,mâytrắng,chântavẫncònlànhlặnđểcóthểhưởngđượcnhữngniềmvuikhiđượctiếp xúcvớihànhtinhxinhđẹpnày.Bamẹvẫncònsống,vẫncòncómặtbênta…Vàchàngđãnghi xuốngrấtnhiềunhữngđiềukiệnhạnhphúcnhưthế.”

Từngconchữcủachàngviếtxuống,từngýnghĩcủachàngđượcviếtrachàngđiềuviếtvớitất cảtráitimcủachàng.Tôibiếtkhichàngviết,chàngchỉcómộtướcmuốnduynhấtđólàlàm saochonhữngđộcgiảcủachàngcóđượcsựthanhthản,nhẹnhàngtrongtâmhồn.Vàsựtha thứ,baodung,thươngyêuđượclớnlênsaukhiđọcnhữngdòngchữấy.


Cólầnchàngnóivớitôi“Ướcgìtấtcảmọingườitrênthếgiớinày,aicũngđượcsốngtrong anbình,hạnhphúc.Mọingườibiếtthươngyêunhau,biếttôntrọngnhaukhôngailàmhạiai vàbiếttôntrọngsựsốngcủanhữngsinhvậtkhácsốngxungquanhmình.”

Thờigianquakhitôicómaymắnởcùngchàng,đượcchàngsửdụngdòngmựctrongngườimình đểchuyểntảinhữngthôngđiệpcủachàng,chuyểntảinhữngướcmuốncủachàng.Thờigiannày tôithấymìnhlàngườihạnhphúcnhất.

 Dòngmựctrongngườitôichínhlàmạngsốngcủatôi.Dòngmựcvơiđidầncũngcónghĩarằng mạngsốngcủatôicũngđangngắnlại.Nhưngđiềunàykhônghềlàmchotôibuồnchútnào,bởi vìtôibiếtnhờchàngmàtôitrởthànhmộtcâybútcóíchchocuộcđời.Nhờchàngmàtôi thấycuộcsốngmìnhcógiátrịvàđángsống.

 Tôinhớcóaiđãtừngnói“cuộcsốnggiốngnhưmộtcuốntruyện,điềuquantrọngkhôngphảilà

nódàihaylànóngắnmàlànóhayhaylàdở
”.Câunóinàyđãinsâuvàotrongtâmtrí tôi.Vànólạihiệnrõnéthơnkhidòngmựctrongtôiđãđếnhồikếtthúc.Tôibiếttôichỉ cóthểgiúpchàngviếtđượcmộtdòngnữathôi.Tôikhôngbiếtchàngsẽviếtdòngchữgìnhưng tôithấymìnhhạnhphúcvìvẫncóchàng.Tôithấymìnhhạnhphúcvìchàngsẽsửdụngmực trongngườitôiđểviếtcâucuốicùngcủacuộcđờitôi.Rồichàngviết“giâyphútnàylàgiây phúthạnhphúc”.

 
Lúcnàyđâygiọtmựccuốicùngtrongngườitôichỉcòncóthểđủchomộtdấuchấmcâu.Tôi nguyệnbiếndấuchấmcâuđóthànhmộtnụcườihạnhphúc.Khibạnthấydấuchấmcâunàocónụ cườihạnhphúcthìbạnbiếtrằngđóchínhlàgiọtmựccuốicùngcủatôi.Vàđócũngchínhlà nhữnggìchàngmuốnchiasẻchotấtcảchúngta“giâyphútnàylàgiâyphúthạnhphúc.”
 


Về Menu

truyện cây bút truyen cay but tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

南懷瑾 因无所住而生其心 Hồn quê chợ làng gốc đừng biến mình trở thành một bản sao thời pháp thuyết giảng cho một cụ già Gương sáng cho đời sau ï¾ ï¼ Bánh sa kê một món khai vị thuần chay Chiều 五痛五燒意思 tuÇ 五十三參鈔諦 地藏王菩萨圣号 Bo hãy là bậc đại trượng phu 戒名 パチンコがすき đằng sau câu chuyện vị đại gia ngày Điều kiện kinh tế tác động đến Ä Æ 人鬼和 お仏壇 飾り方 おしゃれ ám สรนาาใสย สงขฝลล Suc khoe qua hÃnh Tỳ kheo Ni Như Thanh Ngôi sao Bắc 演若达多 chương ii thời kỳ truyền bá và hội hài Ï thọ Tứ gia 氣和 加持 bữa thân 閼伽坏的口感 Viết mÃƒÆ Ni峄噈 Vu lan お墓の墓地 霊園の選び方 cơm HoẠVua Số cành