Lâu rồi, ta không còn trải lòng mình với trang giấy. Ngày tháng bận rộn mãi cuốn hút nhấn chìm ta trong công việc không phút nào ngơi nghỉ. Để rồi lòng càng đầy ắp những hỗn mang mệt mỏi mà chẳng thể tìm về nhật ký để giãi bày

	Tự vấn trước thềm xuân

Tự vấn trước thềm xuân

. Cũng như chiều nay, giữa cái se lạnh nôn nao hồn người, chợt muốn cầm bút tâm sự cùng nhật ký mà ngồi thừ, ngẩn ngơ nhìn trang giấy trắng. Biết bao lần mở ra đành gấp lại, cất đi. Ta không viết nổi, thực sự không còn tâm tư để viết, nhật ký ơi!

Có lẽ giữa ngày tháng qua, với ta chỉ có chất chồng công việc, của gánh nặng cơm áo... Ta thực sự mòn mỏi mình giữa mớ hỗn độn của thời-không gian mà quên mất mùa xuân đang gần kề. Thời gian không cho phép ta nhặt nhạnh được phút giây để thở, để buông giữa cuồng quay lo phiền và toan tính. Không gian lại càng khép chặt ta vào mọi giới hạn thiếu vắng niềm vui và thư giãn. Ta chợt chơi vơi lạ.

Hạnh phúc, ai đó đã từng nói "Một ngày trôi qua trong bình yên, đó là hạnh phúc". Nó được viết lên với nhiều khái niệm. Song với ta, hạnh phúc lớn nhất là được viết, được cầm bút chia sẻ bày tỏ, mà sao... cũng quá xa vời. Chẳng còn gì đọng lại trong một tâm hồn mỏi mệt. Đầu óc ta đang chìm sâu giữa vòng đảo điên của nghiệp lực. Dầu, ta vẫn biết và luôn sẵn sàng để đón nhận mọi thứ, mọi điều xảy đến bằng chính đôi mắt mở to tỉnh táo để hiểu giai đoạn mình đang đi, đang qua khắc nghiệt đến thế nào. Song mọi vận hành của nghiệt ngã của nghiệp duyên cứ dập dồn, đeo đuổi ngày càng bám riết vào ta như hình với bóng ngăn trở ta, gián đoạn ta xa rời dần bao ước mong tu tập, chuyển hóa để thăng hoa.

Ta hèn kém quá chăng? Hay ta bạc nhược để lắm lúc không chịu đựng được nổi những phong ba muộn phiền vây phủ? Để rồi ta lại xót xa bật khóc cho mình giữa mênh mang cô độc, giữa mưa gió hình hài.

Nhưng kỳ diệu thay, giữa phút giây khổ đau nhất, chính giọt nước mắt âm thầm ấy, những dòng lệ đắng xót thi nhau tuôn trào lại như phép mầu làm gột rửa, trôi đi bao ẩn ức tâm hồn, giúp ta chợt nhận ra: Tất cả đều là phương tiện.

Cảm ơn dòng cảm xúc rất người giúp ta nhìn sáng suốt hơn hiện tại nhật ký ạ, cho ta thấm thía hơn bao giờ hết bài pháp "Nghịch tăng thượng duyên" trong một chuyên mục "Chuyện Đạo Chuyện Đời" của báo Giác Ngộ. Lời bài pháp như còn văng vẳng bên tai "Điều nghịch lắm lúc lại là nhân duyên tốt để ta rèn luyện phấn đấu đi lên". Mới hay, ta chưa hiểu gì về cuộc trải nghiệm tâm linh cả.

Trong mọi chông chênh đường đời thì con đường tâm linh là cuộc hành trình cần có sự trải nghiệm nhiều nhất. Cần phải biết buồn, biết khóc cùng những khắc khoải ưu tư. Đó chính là "Đối tượng của thiền quán" (như lời một vị sư). Và mọi dập vùi, dồn nén, ẩn ức... chẳng qua chúng đang "trêu đùa", vận hành trên nền tảng ý thức mà thôi. Sao ta chưa chịu buông bỏ chấp thủ tự ngã chính mình, để mãi hoài ôm ấp niềm đau và đổ thừa cho nghịch cảnh, số phận? Ta đã chấp nhận trước mọi khổ đau nhưng ta có thực sự điềm nhiên đón nhận nó hay vẫn chìm trong nỗi niềm khắc khoải? Để suốt đời ta vẫn cùng ngũ uẩn này làm bạn lang thang dìu dắt nhau lưu lạc giữa thở than cùng với ngày tháng vô định..., hỡi cái "ta" mệt nhoài?

TRI ÂM


Về Menu

Tự vấn trước thềm xuân

アワード 国产亚洲在线色综合传媒诱惑剧情 豁免人员 수도미터기 맨홀 初一数学下册 比与比例 随堂练习5 마크로스 갤러리 시나공 기출 문제집이랑 사이트랑 にくく 浄土宗 お盆 长寿和尚 保母最多可以帶幾個 陳崇樹 黨籍 생활계유해폐기물관리기침을 とっぱ日本橋 般若波罗蜜多心经繁体 야발 했습니다 Алеса Михайловна Качер разбор заданий второй ノイズプロテクトチューブ ナガノ 辛党 赵蓓 西柏坡红眸 俺でなきゃ見逃しちゃうね 名前 スシローペロペロ少年 高井十蔵 母親 飯綱町 寺島 夢泉景 オイカワ商店 アースラ 台湾 汽车关税 как звучит семичастная 青色専従者給与定額減税 เครองพมพลาเบล 軍曹であります 圣彼得堡国立大学 雲見温泉民宿ランキング 空腹時血糖 高い 化け物 瑞典 医生 最低年龄 y鎈 девчонка девчоночка темные 南京大学信息学院实验室主任 испытательная трамвайная какдобавитьколонкув دانلود فستیوال ارمین ون 最低 日語 chùa エロタレスト 新垣のどか فتاة عارية ثدي ضخم وجميل укрепление десен плазмой ピースメーカー 黒部ダム天気 スマホ撮影素人エロ