Lâu rồi, ta không còn trải lòng mình với trang giấy. Ngày tháng bận rộn mãi cuốn hút nhấn chìm ta trong công việc không phút nào ngơi nghỉ. Để rồi lòng càng đầy ắp những hỗn mang mệt mỏi mà chẳng thể tìm về nhật ký để giãi bày

	Tự vấn trước thềm xuân

Tự vấn trước thềm xuân

. Cũng như chiều nay, giữa cái se lạnh nôn nao hồn người, chợt muốn cầm bút tâm sự cùng nhật ký mà ngồi thừ, ngẩn ngơ nhìn trang giấy trắng. Biết bao lần mở ra đành gấp lại, cất đi. Ta không viết nổi, thực sự không còn tâm tư để viết, nhật ký ơi!

Có lẽ giữa ngày tháng qua, với ta chỉ có chất chồng công việc, của gánh nặng cơm áo... Ta thực sự mòn mỏi mình giữa mớ hỗn độn của thời-không gian mà quên mất mùa xuân đang gần kề. Thời gian không cho phép ta nhặt nhạnh được phút giây để thở, để buông giữa cuồng quay lo phiền và toan tính. Không gian lại càng khép chặt ta vào mọi giới hạn thiếu vắng niềm vui và thư giãn. Ta chợt chơi vơi lạ.

Hạnh phúc, ai đó đã từng nói "Một ngày trôi qua trong bình yên, đó là hạnh phúc". Nó được viết lên với nhiều khái niệm. Song với ta, hạnh phúc lớn nhất là được viết, được cầm bút chia sẻ bày tỏ, mà sao... cũng quá xa vời. Chẳng còn gì đọng lại trong một tâm hồn mỏi mệt. Đầu óc ta đang chìm sâu giữa vòng đảo điên của nghiệp lực. Dầu, ta vẫn biết và luôn sẵn sàng để đón nhận mọi thứ, mọi điều xảy đến bằng chính đôi mắt mở to tỉnh táo để hiểu giai đoạn mình đang đi, đang qua khắc nghiệt đến thế nào. Song mọi vận hành của nghiệt ngã của nghiệp duyên cứ dập dồn, đeo đuổi ngày càng bám riết vào ta như hình với bóng ngăn trở ta, gián đoạn ta xa rời dần bao ước mong tu tập, chuyển hóa để thăng hoa.

Ta hèn kém quá chăng? Hay ta bạc nhược để lắm lúc không chịu đựng được nổi những phong ba muộn phiền vây phủ? Để rồi ta lại xót xa bật khóc cho mình giữa mênh mang cô độc, giữa mưa gió hình hài.

Nhưng kỳ diệu thay, giữa phút giây khổ đau nhất, chính giọt nước mắt âm thầm ấy, những dòng lệ đắng xót thi nhau tuôn trào lại như phép mầu làm gột rửa, trôi đi bao ẩn ức tâm hồn, giúp ta chợt nhận ra: Tất cả đều là phương tiện.

Cảm ơn dòng cảm xúc rất người giúp ta nhìn sáng suốt hơn hiện tại nhật ký ạ, cho ta thấm thía hơn bao giờ hết bài pháp "Nghịch tăng thượng duyên" trong một chuyên mục "Chuyện Đạo Chuyện Đời" của báo Giác Ngộ. Lời bài pháp như còn văng vẳng bên tai "Điều nghịch lắm lúc lại là nhân duyên tốt để ta rèn luyện phấn đấu đi lên". Mới hay, ta chưa hiểu gì về cuộc trải nghiệm tâm linh cả.

Trong mọi chông chênh đường đời thì con đường tâm linh là cuộc hành trình cần có sự trải nghiệm nhiều nhất. Cần phải biết buồn, biết khóc cùng những khắc khoải ưu tư. Đó chính là "Đối tượng của thiền quán" (như lời một vị sư). Và mọi dập vùi, dồn nén, ẩn ức... chẳng qua chúng đang "trêu đùa", vận hành trên nền tảng ý thức mà thôi. Sao ta chưa chịu buông bỏ chấp thủ tự ngã chính mình, để mãi hoài ôm ấp niềm đau và đổ thừa cho nghịch cảnh, số phận? Ta đã chấp nhận trước mọi khổ đau nhưng ta có thực sự điềm nhiên đón nhận nó hay vẫn chìm trong nỗi niềm khắc khoải? Để suốt đời ta vẫn cùng ngũ uẩn này làm bạn lang thang dìu dắt nhau lưu lạc giữa thở than cùng với ngày tháng vô định..., hỡi cái "ta" mệt nhoài?

TRI ÂM


Về Menu

Tự vấn trước thềm xuân

葛尾村 災害公営住宅 リダイレクトプリンタ 민주당 이수진 여성위원장 디시인사이드 토이 虎牙孤单姐 ポロ エアコンフィルター交換 台电U盘官网 幼児 スキーウェア 조병진 카이스트 早慶 대학 선행지표 후행지표 久世 特選生卸わさび 命母A好唔好 메탈본딩 兵衛向陽閣 年金分亜K津 怎麼清理c槽 メールのやり取り 第三者 開示 พระพ ทธศ ลปาว 現役の保険外交員はセックスレスのシングルマザー 鈴木耀太 철쭉 꺽꽃이 쿠팡 광고 가이드 所得税d払い 日本酒4合量 安いランニングシューズ おすすめ 司法書士 隠居の日付 東京ロ プ 人形供養東京無料申し込み 감마리놀렌산 약제 華ぜん 配送センター 去勢とは 府中市四谷2 17 東大と京大が共同開発 村上市お墓 行方不明展 三千年明灭 Tây 長野市岡問 อำหาก ง ธ ะระต ง 丸亀市 住民票 交付申請書 米其林 甜點 độ sinh và độ tử 魔王逆谋 漫画 免费阅读 阿姨的隐私 무당이 아니라 그냥 돈 년일세 草津温泉 天気 ライブカメラ 宮沢 りえ 仙台四郎 ๆ ภขง 秋水 韓国 名物