Đọc lại những dòng di cảo của thầy viết cho con khi còn sanh tiền mà lòng nghẹn ngào nhớ đến thầy khôn nguôi. Chiều thu nghe tiếng chuông chùa vọng bên tai mà hai hàng lệ nhỏ ướt đầy mi con.

	Tùy bút: Ơn thầy !

Tùy bút: Ơn thầy !


(Kính dâng Giác linh HT.Thích Huệ Quang)

Đọc lại những dòng di cảo  của thầy viết cho con khi   còn sanh tiền mà lòng  nghẹn ngào nhớ đến thầy khôn nguôi. Chiều thu nghe tiếng chuông chùa vọng bên tai mà hai hàng lệ nhỏ ướt đầy mi con. Hồi tưởng lại hơn 20 năm về trước; con từ một cậu bé mồ côi mẹ, được thầy dẫn dắt vào chùa, nuôi con ăn học, dạy con đạo lý làm người. Nhớ lại buổi đầu xuất gia học đạo, thầy sớm hôm ân cần dạy bảo con: “Hãy dõng mãnh tiến bước lên con nhé”. Rồi từ đó, bàn tay từ ái của thầy luôn vỗ về con trẻ. Những cử chỉ  ân cần và tình cảm dịu dàng đằm thắm của tình thầy trò luôn chan chứa từ lúc con còn là một chú điệu quanh quẩn bên thầy. Những tình cảm đẹp đẽ ấy của thầy đã để lại trong lòng con từ những ngày con còn nhỏ dại. Những tình cảm đó vẫn theo con lớn lên, và từ đây trên vạn nẻo đường con vẫn còn cảm thấy thiết tha tôn kính. Sự tôn kính và yêu mến ấy đã làm dịu mát trái tim con, nó như một nhành cây khô được tưới đẫm bởi những giọt nước mát. Và, cũng chính tình yêu mến ấy mà con đã tiếp tục đứng dậy, để tiếp tục những bước đi của mình sau những lần vấp ngã trên đường đời.

 Hẳn kiếp trước con tạo nhiều nghiệp ác nên không đủ duyên để tiếp tục mang họ Thích, nhưng cũng có tạo chút ít nghiệp lành nên đã từng được làm đệ tử xuất gia của thầy. Con nhớ như in cái ngày con quỳ xin thầy cho con xuất tu để trở về với thế tục. Khi ấy, thầy phàn nàn, lo sợ cho con mai sau lận đận. Nhưng con biết thầy không muốn mất con! Ngày con chào thầy ra đi để vào Sài Gòn vật lộn với cuộc sống, thầy ân cần dạy bảo về cái nghiệp lực sanh tử luôn đeo bám cuộc đời con. Thầy vẫn biết con không còn thiện duyên để làm người xuất gia nhưng thầy vẫn không quên nhắc nhở rằng con đã từng là một người xuất gia học đạo. Chính cái ý nghĩ ấy đã trở thành dây cương vững chắc khi con va chạm với cuộc sống chốn đô thành đầy cám dỗ này.

Mỗi khi con về quê thăm thầy, là mỗi lần con lại sáng lên một niềm tin mãnh liệt. Nhớ lại ngày khi con chính thức vào làm việc tại tòa soạn Báo Giác Ngộ, được tin ấy thầy vội viết thư ân cần dạy bảo con cố gắng làm việc để khỏi phụ lòng thầy. Trong thư thầy viết: “… Hiển à! Tuy con không còn là đệ tử xuất gia của thầy nữa, nhưng thầy vẫn thương con như ngày nào. Thầy nghe tin con về làm việc trong một tờ báo Phật giáo, thầy mừng lắm. Dù sao con cũng không quên những tháng ngày còn tương chao muối mặn. Thầy chỉ hy vọng con nên người và sống có ý nghĩa hơn cho Đạo cho Đời…”. Nhớ thầy, những lúc thầy vào Sài Gòn trị bệnh, tuy đã tuổi già sức yếu nhưng thầy vẫn không quên nhắc nhở con về cái đạo đức làm người: “… Con xuất thân là một người xuất gia nên phải biết cái lẽ đạo làm người, hãy cố gắng sống tốt với gia đình và xã hội. Đức Phật cũng đã dạy “Hiếu dưỡng mẹ và cha, nuôi dưỡng vợ và con, làm nghề không rắc rối, là điều lành tối thượng”. Con phải ghi nhớ những điều ấy mà học tập và làm việc sao cho có lợi cho mình và cho mọi người…”

Ôi, ân thầy cao rộng như núi Thái, đức thầy thăm thẳm vượt trùng dương. Cả cuộc đời thầy là một tấm gương thuần tịnh. Thầy như mặt trời phúc hậu, như mặt trăng hiền từ soi sáng cùng trái đất; như mưa mát mặt, như gió thổi nhẹ nhàng vào hồn con. Ân đức ấy con chưa báo đền trong muôn một mà giờ này thầy đã biền biệt cõi phàm trần. Ngày thầy viên tịch, con vội về chịu tang, trước kim quan thầy sao khỏi bùi ngùi nhỏ lệ. Kể từ nay, con xa rồi bậc thầy khả kính, nhưng trong lòng con luôn rực sáng hình ảnh thầy. Ánh mắt hiền từ, nụ cười hoan hỷ của thầy luôn soi rọi cho mỗi bước con đi. Bạch thầy! Lời dạy năm xưa. Con còn tạc dạ sớm trưa phụng hành…

Đông Phước, ngày 10-7-Kỷ Sửu

Như Hiển


Về Menu

Tùy bút: Ơn thầy !

지역아동센터 비상시 대처방안 我的父亲被玩弄小说 پایتخت ۳ قسمت ۱۰ 블루 보틀 유명한 이유 森田式 อภ ณหป จจเวกขณ ร านขายป ย 茨城県ひたちなか市 沖縄卵おにぎり 扫码的繁体 бластула это ニセコ昆布温泉ホテル甘露の森 梵僧又说我们五人中 床頭櫃 卡通化照片 отчеты в битрикс24 他者との関り 保育の現場 الأمانة العامة لمجلس åŠ å çš æ µç リック アーニャ انتالپی تبخیر شیمی دوازدهم что такое кокосовый урбеч วารสารธรรมท ศน ธนาคารย โอบ 阿部寛 妻 写真 軽トラ 中古 ハトムギ化粧水 やばい 청주 근교에서 강아지와 갈만한 곳 祇園祭 宵山 ผๆะ 화학보호복 한컴라이프 法華経 全文 ふりがな ユニットバス 手すり ドリル 西伊豆 戸田 ホテル 高雄民族路上有一位林醫師 огэ русский язык сочинение 볼드모트사료 디시 ç¼½ç ラムー周南久米店 木更津 かなわ จ ดถ いちご チョコ スコーン Галицько Франківського 信秀 源正雄 æåµææ セキスイハイム 競合他社 每天都能聽到同行善友的善行 蜂窝主代理 ワリエワ いんとろどん タイヤショップ 一関