Thời khủng hoảng kinhtế, nhiều người bànnhau tự túc nuôi trồng,nếu có thể, để đỡ tiền chợ. Tôi cũng bắt chước theo. Vả lại, quá thèm màu xanh của cây cỏ, thèm trông thấy luống rau, giàn đậu, hoa mướp như ngày xưa ở thôn quê yên bình. Thôi thì, tiền chợ là một chuyện, hoài niệm mới là chuyện lớn hơn.

	Ươm mầm

Ươm mầm

Thời khủng hoảng kinh  tế, nhiều người bàn  nhau tự túc nuôi trồng,  nếu có thể, để đỡ tiền chợ. Tôi cũng bắt chước theo. Vả lại, quá thèm màu xanh của cây cỏ, thèm trông thấy luống rau, giàn đậu, hoa mướp như ngày xưa ở thôn quê yên bình. Thôi thì, tiền chợ là một chuyện, hoài niệm mới là chuyện lớn hơn.

Cái ban-công nhỏ xíu đã chen đầy những chậu kiểng, biết trồng rau chỗ nào bây giờ? Phải tỉa bớt hoa nhường chỗ cho rau. Mà tỉa chậu nào đây? Hồi tính trong đầu thì dứt khoát lắm, nhưng khi bước ra trông thấy những chậu cây thân quen, lòng bỗng phân vân, chùn lại. Cây nào cũng “ở” với mình cả năm, thậm chí vài năm, “bắt rễ” vào lòng rồi, nhổ lên sao khó quá. Cây cọ gai xòe lá tròn xoe như cái dù, dễ thương. Cây tắc ra quả tròn lúc lỉu kịp ngay mùa tết, từ màu xanh đã chín vàng nhìn chảy nước miếng.  Cây nguyệt quế hoa đã nhú trăng trắng, hứa hẹn một mùa thơm lãng đãng dưới trăng. Cây hồng đầy búp đầu cành, sẽ đỏ rực lẫn với màu tím hoa muống đất và màu lục của hoa thanh tú, cộng với màu mai cuối xuân vẫn còn rạng rỡ, tạo điểm nhấn sáng ngời cho cả mảnh vườn. Rồi cây cau kiểng be bé xinh xinh vươn thẳng người bên cạnh chậu ngân hậu và đuôi phụng xanh mướt, mà lá của nó sẽ làm background cho những lẵng hoa của tôi cắm sau này. Mấy chậu sống đời sắp trổ hoa lần thứ tư, đủ màu cam, hồng, vàng. Gác trên thành ban-công là mấy chậu xương rồng khiêm tốn, không choán chỗ mà lại không cần tưới tắm gì vẫn ung dung nảy thêm cả chùm con cháu nho nhỏ đầy gai! Thú vị nhất là chậu hoa bèo nuôi bằng lớp bùn do chính thầy Quang Hạnh móc trong ao chùa đem từ Long An lên “tặng”. Tấm lòng ấy làm sao dám bỏ. Ui chu choa, khó mà chọn lựa cho vừa! Cải và hoa, thứ gì cũng cần như nhau. Ăn cải thì no nhưng ngắm hoa thì sung sướng lắm. Hạnh phúc đâu thể chỉ có một bề!
Cuối cùng thì cũng chọn được vài cây để tỉa, chủ yếu là những loại nào có hai chậu thì bớt đi một, coi như “giảm biên chế”. Và đặt được vài cái khay để gieo hạt giống. Gieo hạt cải xanh, mồng tơi và rau muống. Mỗi ngày chính tay tôi tưới hai lượt, không dám để cho lũ nhỏ tưới, sợ chúng tưới ít sẽ khô đất mà quá nhiều cũng bị úng, hư mầm. Mấy ngày trời cứ săm soi, trông đợi…
Ba ngày sau… Những hạt cải nhú lên trước tiên. Wa, mấy cái hạt li ti như bụi vậy mà khỏe gớm, chúng đẩy lớp đất vồng lên như ngọn đồi, rồi hôm sau mới hí hí cái đầu vàng vàng của chúng ra. Đến chiều, đám “tóc” vàng ấy biến thành hai cái lá xanh mởn và cái thân thì đã cao hơn 3cm, nhỏ như cọng tăm. Lẹ thiệt. Cả cái khay phủ màu xanh li ti non nớt, khiến lòng mình rung động như đang nâng niu những em bé sơ sinh. Lũ trẻ trong nhà cũng reo lên sung sướng. Và tụi nó mơ màng trong một viễn cảnh giàn mồng tơi sẽ quấn quanh mấy thanh lan can inox, mỗi ngày mình sẽ ra hái lá nấu canh, còn cải và rau muống thì đem xào và… xuất khẩu. Dự án tiếp theo là trồng đậu đũa cho trái rủ xuống tận tầng trệt. Giám đốc Công ty Rau sạch Hoàng Kim sẽ làm giàu, ha ha ha. Căn nhà rộn tiếng cười. Cây chưa lên mà đời đã rất xanh! 
Tuần sau tôi bắt đầu dạy lại lớp Phật học cho các em sinh viên đã qua kỳ nghỉ tết. Lại tiếp tục một cuộc ươm mầm khác, xanh hơn…

HOÀNG KIM


Về Menu

Ươm mầm

딮까스 сергей алексеев аудиокниги 신범종 Tảo Spirulina có ích cho người ăn chay 石井慧 情報処理試験 午前免除 美ノ嶋 쇼핑몰입점 ラブトキシック横浜銀行公式サイト トレイ キャベッジ Dây rún mẹ buộc đâu qua nổi định 최솜이 라이키 디시 イオン 株主優待 変更 転受軽受 那覇市地図 훔친 아이 세부 에코걸 가격 鳴潮 ガチャ 専修大学 キリスト教 머큐어크라쿠프 thien tri thuc nguoi dua ta vuot qua gio bui Thầy ơi con vẫn nhớ 자위 전립선 디시 隆敬大和尚 男女 性欲 違い Ngày xuân đọc Scan não có thể giúp dự báo nguy 阿比迪比 호평동 러시아 노래방 ç æˆ аудиокнига Робинзон Крузо 7 thể 山形蔵王温泉スキー場 ライブカメラ นายธนภ ทร thương どんちっち ニンニク臭い 消す 翌日 붐형전동고소작업차 小林ひとみ 中だし فیزیوتراپیتهرانجنوب bốn cô t lo i cu a cha nh tinh tâ n 末日之戰遊戲 近くのハンガーが屋 황새인공둥지탑 Cái giá của người xa quê เกษตรจ งหว 思凯科技有限公司 レザークラフト手帳カバー型紙 村田礼子 剣道 الشاعر اولاد احمد BÃo