Vậy là mùa gió bấc đã về. Cái kiểu phong phanh báo tin trước rằng tết cũng sẽ ào đến, thật nhanh, ngay sát bên cạnh đây thôi. Rằm chạp, đi quanh đâu cũng thấy thiên hạ vít ngọn mấy cây mai lặt lá. Cái kiểu lặt lá mai ở Sài Gòn khác ở quê, vì mai không được nằm trong một khoảnh sân phóng khoáng. Có những cây mai nằm nép sát, chen chúc với hàng rào sắt, chỉ có mấy nhánh vọt thẳng lên trời, tìm chút nắng, chút gió cho đời còn ve vẩy. Có cây mai nằm khép nép bên hiên, mà hiên nhà thì nằm khép nép sát gần đường, vì thế mà mai cằn cỗi hứng bụi, hứng nóng, hứng tiếng ồn. Vậy, nhưng cuối năm vẫn sẽ túa ra nụ mới.

	Và mùa gió bấc đã về

Và mùa gió bấc đã về

Vậy là mùa gió bấc đã về.  Cái kiểu phong phanh   báo tin trước rằng tết   cũng sẽ ào đến, thật nhanh, ngay sát bên cạnh đây thôi. Rằm chạp, đi quanh đâu cũng thấy thiên hạ vít ngọn mấy cây mai lặt lá. Cái kiểu lặt lá mai ở Sài Gòn khác ở quê, vì mai không được nằm trong một khoảnh sân phóng khoáng. Có những cây mai nằm nép sát, chen chúc với hàng rào sắt, chỉ có mấy nhánh vọt thẳng lên trời, tìm chút nắng, chút gió cho đời còn ve vẩy. Có cây mai nằm khép nép bên hiên, mà hiên nhà thì nằm khép nép sát gần đường, vì thế mà mai cằn cỗi hứng bụi, hứng nóng, hứng tiếng ồn. Vậy, nhưng cuối năm vẫn sẽ túa ra nụ mới.

Chỉ được nhất là mấy cây mai trong sân chùa hôm qua mình đến: mập mạp, khỏe khoắn, ung dung và nhàn hạ. Nên, cành nào cành nấy vừa lặt trụi lá đã vươn những nụ hoa mập mạp…

Từng đời mai cũng éo le và khác nhau cũng giống như cuộc đời của từng người vậy thôi. Như mình, nghe gió bấc về, thấy cái lạnh cứ len vào người, nằm hẳn trên da là đã biết tết. Nhưng, năm nay thì chắc chắn là len lén cất cái bồi hồi, cất nỗi xao động vào một góc nhớ. Năm nay không về tết, nên đi đường, ngó qua mấy hàng bánh mứt, trái cây, hoa cứ tấp nập thì bỗng dưng như thấy mình rớt lại, chơ vơ, thấy lòng lên cơn mông lung, tự hỏi rồi mình thuộc vào nơi nào, hay bất cứ nơi nào cũng không có mình trong đó?

Năm nay không về tết, nên cứ hễ qua chợ, thấy mấy dáng già già tay xách nách mang: nào chổi lông gà, chổi quét bếp, cây lau sàn… cái kiểu như má mình cứ đến cuối năm chuẩn bị dọn nhà ăn tết, thì muốn rớt nước mắt quá. Cái dáng má mình cũng nhỏ nhỏ như vậy, tất bật như vậy cho những ngày chạp đang leo dần đến tết. Những ngày chợ cuối năm của má luôn làm mình trông ngóng một cách hồi hộp, vì mỗi ngày, cái giỏ đi chợ ú nụ hàng hóa của má sẽ có một món gì đó là lạ hoặc một món quen thuộc truyền thống để má chuẩn bị cho mỗi mùa tết. Má canh những ngày này rất kỹ lưỡng, để ngày nào thì mua củ kiệu, ngày nào thì mua cải ngồng, ngày nào thì mua thêm đường, hành tỏi… Ngày nào bẻ dừa xào mứt, ngày nào ép chuối phơi khô. Những ngày rộn ràng cứ thế mà dần đến, dần đến cho đến khi tết chạm ngoài hiên nhà má.

Năm nay không về ăn tết ở quê, nên quê, chỉ còn dám nhớ dẵn nhớ dỗi trong trí . Quê mờ mờ ẩn hiện một góc đường làng cỏ dại, một góc vườn xanh, một góc xóm vắng hoe và một mái nhà có má. Nhưng quê, gần như càng ngày chỉ còn là chỗ dừng chân cho những cuộc lữ hành, sau khi đã lang thang chán chê, sau khi đã sầu não chán chê và sau khi muốn trốn mấy ngày bụi bặm, nhàu nhĩ và ổn ã ở Sài Gòn.

Biết vậy, nhưng không quê hương, không gia đình, làm sao mà được. Ai mà chẳng có chỗ để nhớ, để nghĩ, để thương và để cảm xúc của mình không trôi mất đi. Thế nên tết, họa hoằn lắm mới không thể về.

Biết vậy, mà năm nay, vẫn phải ăn một cái tết khan. Sài Gòn bỗng dưng thành nợ, còn quê, lại hóa ra xa xăm mù tít.

MINH PHÚC


Về Menu

Và mùa gió bấc đã về

紅色沙漠 エロタレスト 母子相姦 恋瀬川桜づつみ 广州市建集团有限公司 邮箱 звезды 神奈川県川崎市幸区幸町1 790 妹妹吃我鸡巴 农林大学军训 邮箱 스팸 링크 눌렀을때 大便緑 сандевистан luật tạng 王冠 線上看 抱く 美å 紫外線照射 kinh sam hoi 総合診療医 해고예고수당 퇴직금과 별도 지급 대구 킹오브브라반트 飛韓國多久 переслал работать браузер 釧路家庭裁判所 成年後見申立費用 ข อสอบส งคม 다오안마 시스템 디시 sửa kinh không bằng hiểu kinh và tu theo 毒蛾 Thế giới có gần một tỉ người hút đừng vội phán xét người 媚黑妆 chiếc bình nứt và những điều kỳ キャロウェイ 白 ベスト 화쟁 王牌大騙子 비앙카 디시 高雄社教館 âm 邵云玲 Nghi тренер групповых занятий 思わず類語 多启动规范 願力的故事 塩谷八幡宮 75角 木材 河南有专属的佛教 Âó 三引擎飛機 ベッキー バームクーヘン 数年待ち 운동화 디시 長澤工業 ファイターズ