GN - Đất, nước, gió, lửa - bốn chất cấu tạo nên hình hài thể xác con người đang tan rã trong giây phút lâm chung...

Vắng & mất

GN - Tôi vốc một nắm đất, rải từ  từ xuống huyệt, lên nắp quan tài của em tôi, khấn thầm: “Về với đất nhé, Thành!”

Về với đất. Bao nhiêu người thân trong đời ta đã ra đi, đã đi xa, đã về với đất, về chốn vĩnh hằng, về nơi an nghỉ ngàn thu. 

vo_thuong_lotus_216682044.jpg
Đi là xa, xa là về...

Đất, nước, gió, lửa - bốn chất cấu tạo nên hình hài thể xác con người đang tan rã trong giây phút lâm chung, mà bây giờ có lẽ chỉ còn lại đất lưu giữ cho hồn phách nơi trú ngụ cuối cùng chăng? Nỗi nhói đau trong lòng ta khi đứng bên huyệt mộ của người thân, lặng nhìn những nhát xẻng vô tình của các phu đào huyệt xúc đất đổ xuống, lấp dần dần chiếc quan tài kia, nơi mà thi hài của người thân ta vừa mới còn nhìn thấy lần cuối cùng trong giờ phút tẩn liệm, nỗi nhói đau ấy cứ quặn theo với từng hồi ức nóng hổi còn lưu lại với con người ấy, mới vừa sống bên ta, vừa ăn, uống, nói, cười, vui, buồn, khổ, sướng bên ta, nhưng giờ đã xuôi tay nhắm mắt, đã đi mất hút vào trong một thế giới bất khả tri nhận của yên lặng và vô hình.

Em tôi vừa mới cười giỡn với tôi mới ngày hôm qua đây thôi, vừa mới nói đến những dự tính và ôm ấp của mình, và vừa mới khoe với tôi bài thơ được đăng báo, vừa mới mua quà và chọc ghẹo con gái tôi, vừa mới bàn về chương trình thức đêm coi bóng đá. Vậy mà bây giờ em đã đi xa.

Lão Tử viết: “Đạo viết thệ, thệ viết viễn, viễn viết phản” - (Đạo là đi, đi là xa, xa là về). Nhưng em trở về đâu? Như sách nói “sinh ký tử quy” ư? Sống giữa thế gian như trong quán trọ để rồi lại làm một kẻ lữ khách ra đi, đi xa và xa là về? Người thân vừa chết đi có nhiều điều khiến ta không muốn tin vào cái chết ấy. Nỗi khát khao còn có được người thân bên cuộc đời mình lại như một nỗi ân hận giày vò mình vì ta đã không còn được gần gũi kề cận, được chia sẻ, được tâm sự, được la rầy trách móc, được thương yêu đùm bọc.

Ôi! Giá như ta đã không có những lúc vô tình với chú ấy, giá như ta đã có nhiều thời giờ hơn để thân mật với chú ấy... Sự thiếu vắng giọng cười, tiếng nói của chú, mặt mũi, cử chỉ, thái độ của chú trong cuộc sống thường ngày của ta là sự thiếu vắng quả khó chịu đựng nổi. Vắng thật rồi sự hiện diện quen thuộc - nhiều khi đến bực mình - của chú trong gia đình, trong bạn bè thân hữu. Rồi khi ta nhận ra sự vắng chú chính là sự mất chú.

Không phải chú chỉ vắng mặt trong cuộc sống thường nhật của ta trong một thời gian nào đó để rồi sẽ quay trở lại, mà thật ra chú đã mất hẳn thật rồi, mất đi vĩnh viễn trong cuộc sống của con người xương thịt. Vắng đây là mất. Em tôi đã mất tích luôn giữa trần gian náo động, và lưu lại trong lòng những người ở lại như tôi lời nhắn xa xôi mơ hồ trong gió...

Đi là xa, xa là về...

Tản văn Vĩnh Hiền


Về Menu

Vắng & mất

てがきっず 미룬이 箱写真 根室バドミントン協会 サディズム 無常 天算星座 図書館バリアフリー法 まこと幼稚園 インスタ 自然麵 たきしーど 遠藤要 黃小柔 府中市四谷217 鳖和龟 아이누인 不在者投票 ส มบ ตรประชาชน 脈拍 戸籍抄本 公式英訳 ノンケ日記 藤村志保 ナレーター降板 西本願寺阿弥陀経 フケ症 蜂巢簾 分别业品 八瀬遊園地 てん茶 賴志顏 순서도 芳根 郵政管理 支援機構 豊岡鞄認定 イミグラン製造中止 韩国的佛教电影 ログハウス浴室 не заблокированные аниме 臺灣燈會 迷醉资源网 北市圖書館 미셸위 Phụ 伺か 頭撫でる トーク 李晁逵 phật 日の出 福岡 大逆事件 千代田の松 미천왕 變食咒梵文