GN - Đất, nước, gió, lửa - bốn chất cấu tạo nên hình hài thể xác con người đang tan rã trong giây phút lâm chung...

Vắng & mất

GN - Tôi vốc một nắm đất, rải từ  từ xuống huyệt, lên nắp quan tài của em tôi, khấn thầm: “Về với đất nhé, Thành!”

Về với đất. Bao nhiêu người thân trong đời ta đã ra đi, đã đi xa, đã về với đất, về chốn vĩnh hằng, về nơi an nghỉ ngàn thu. 

vo_thuong_lotus_216682044.jpg
Đi là xa, xa là về...

Đất, nước, gió, lửa - bốn chất cấu tạo nên hình hài thể xác con người đang tan rã trong giây phút lâm chung, mà bây giờ có lẽ chỉ còn lại đất lưu giữ cho hồn phách nơi trú ngụ cuối cùng chăng? Nỗi nhói đau trong lòng ta khi đứng bên huyệt mộ của người thân, lặng nhìn những nhát xẻng vô tình của các phu đào huyệt xúc đất đổ xuống, lấp dần dần chiếc quan tài kia, nơi mà thi hài của người thân ta vừa mới còn nhìn thấy lần cuối cùng trong giờ phút tẩn liệm, nỗi nhói đau ấy cứ quặn theo với từng hồi ức nóng hổi còn lưu lại với con người ấy, mới vừa sống bên ta, vừa ăn, uống, nói, cười, vui, buồn, khổ, sướng bên ta, nhưng giờ đã xuôi tay nhắm mắt, đã đi mất hút vào trong một thế giới bất khả tri nhận của yên lặng và vô hình.

Em tôi vừa mới cười giỡn với tôi mới ngày hôm qua đây thôi, vừa mới nói đến những dự tính và ôm ấp của mình, và vừa mới khoe với tôi bài thơ được đăng báo, vừa mới mua quà và chọc ghẹo con gái tôi, vừa mới bàn về chương trình thức đêm coi bóng đá. Vậy mà bây giờ em đã đi xa.

Lão Tử viết: “Đạo viết thệ, thệ viết viễn, viễn viết phản” - (Đạo là đi, đi là xa, xa là về). Nhưng em trở về đâu? Như sách nói “sinh ký tử quy” ư? Sống giữa thế gian như trong quán trọ để rồi lại làm một kẻ lữ khách ra đi, đi xa và xa là về? Người thân vừa chết đi có nhiều điều khiến ta không muốn tin vào cái chết ấy. Nỗi khát khao còn có được người thân bên cuộc đời mình lại như một nỗi ân hận giày vò mình vì ta đã không còn được gần gũi kề cận, được chia sẻ, được tâm sự, được la rầy trách móc, được thương yêu đùm bọc.

Ôi! Giá như ta đã không có những lúc vô tình với chú ấy, giá như ta đã có nhiều thời giờ hơn để thân mật với chú ấy... Sự thiếu vắng giọng cười, tiếng nói của chú, mặt mũi, cử chỉ, thái độ của chú trong cuộc sống thường ngày của ta là sự thiếu vắng quả khó chịu đựng nổi. Vắng thật rồi sự hiện diện quen thuộc - nhiều khi đến bực mình - của chú trong gia đình, trong bạn bè thân hữu. Rồi khi ta nhận ra sự vắng chú chính là sự mất chú.

Không phải chú chỉ vắng mặt trong cuộc sống thường nhật của ta trong một thời gian nào đó để rồi sẽ quay trở lại, mà thật ra chú đã mất hẳn thật rồi, mất đi vĩnh viễn trong cuộc sống của con người xương thịt. Vắng đây là mất. Em tôi đã mất tích luôn giữa trần gian náo động, và lưu lại trong lòng những người ở lại như tôi lời nhắn xa xôi mơ hồ trong gió...

Đi là xa, xa là về...

Tản văn Vĩnh Hiền


Về Menu

Vắng & mất

bộ Vấn Tháºn CÃn vài 把ç äº çµ é ç Ÿ Húy kỵ lần thứ 31 cố Đại lão Trở về với thiên nhiên y học của hai Bình minh quê mình hanh nguyen cua duc duoc su nhu lai động hoà 간화선이란 18 tổ già da xá đa gayasata Mùa xuân nơi cổng chùa Chữ này long tin ve tinh do Tin chết khát bên cạnh dòng sông 印顺法师关于大般涅槃经 lễ phật quẠHy hữu Việt Nam Tăng bÃo 永宁寺 Trung co từ đó khai hoa 優良蛋 繪本 thờ 華嚴經淨行品一百四十一願 五藏三摩地观 loi day can ban cua phat giao Ha do con nguoi va vi con nguoi Con đã gọi đúng tên Ngài tái Sơ lược tiểu sử tổ sư Minh Đăng 止念清明 轉念花開 金剛經 สวนธรรมพ นท กข ưng 康 惡 お仏壇 お手入れ 宾州费城智开法师的庙 除淫欲咒 PhÃp nhu Hãy nói về cuộc đời khi tôi không còn Tóm