GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

đau thấu tận tâm can ắt sẽ tự buông tinh tan người tôi yêu tôi thương đang ở đâu Trẻ béo phì dễ bị bạn bè bỏ พระพ ทโธน อยแม ช บ đời người như một bộ phim hanh gia niem phat Hồi ức một quận chúa Kỳ 6 Cuộc ÄÆ 持咒 出冷汗 Cha tôi 10 dieu can biet truoc khi qua muon mang hạt 涅槃御和讃 CÃn đạo đức trong nếp sống người phật Nhớ hoài mùi mít nấu chay Cảnh báo nguy cơ tim mạch qua đánh giá nen chua Đầu năm theo mẹ đi chùa åº hành trì mật tông tây tạng tại việt nang Nghiến răng Dấu hiệu của stress ngu va mo æ ä½ å con người và triết lý nhân sinh lang ngam ky quan phat giaoco xua bac nhat the tứ thánh đế Thiếu vitamin D có thể gây ra đau đầu Quan niệm Phật giáo về thiên Nhớ đường Ngày xuân đọc Nguyện cầu của Vũ cuộc đời vẫn đẹp sao mot ong vua phat tu Các dưỡng chất cần thiết cho phụ nữ bo se mai mai la ngon lua thieng lieng đạo phật bước đầu du nhập vào nhật 優良蛋 繪本 10 tự tánh sâu xa của tâm phần 1 tổ bà tìm hiểu bản chất khổ đau BÃƒÆ thu ap dung thien vipassana trong dieu tri cac 1 mười hai nhân duyên kinh bát nhã loi nguyen cau huong ve dat me Ăn bí ngòi tốt cho sức khỏe như thế Người trẻ bị ngất coi chừng đột váº