GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

xin ha hoa 道の駅 小坂田公園 안성 뷔페 추천 黒パンツ 黒靴 白シャツ 數論 開放式課程 xin hay vung niem tin vao tam bao 人類行為與社會環境重點整理 diÇu 開目抄 意義 khi con người gặp khó khăn 河南有专属的佛教 雪輪 意味 נאקלס הקיפודן قصيدةالفرزدقفيمدحزين thÁn フリーbgm 日々と泉 상계관세 뜻 听见你的声音 夸克网盘 hieu duong cha me tam thanh 松阪 鈴の湯 料金 제로베이스원 틴 보그 山川 サングラス 描写家乡的桥的句子 海藻 節約 дайте шоу смотреть онлайн 365 伊賀 金科玉条 例文 怎么做早课 岩寿荘 道路 电车的绝对锈感 ç è ²ä¹ å bạn 関係人口 地域づくり 成果 デンバー カラー Tp 本願寺御家中衆次第について Ð Ð Ð²Ð ÐºÐ Ð Ð Ñ ÐµÐºÐ ä æ¾ å Œå Ð Ð Ñ Ð Ñ Ð¾Ð²Ð Ð½Ð Ðµ クリア 鈴鹿 Ñ Ð Ð ÑŒÐ¼Ñ Ð Ñ Ð¾ å åºåºåæåå 柏倫 کمک علیرضا افشار به سیل แม ช ศ นสน ย å œå Šæ èŒƒä¾ 謝萬 ปฎ บ ต ธรรม å ªæƒ ว ดในจ งหว ดราชบ ร 군목 ก งห นลม