GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

痛快天空 今村仁司の交易する人間ホモ ราตร สว สด 易拉展 經典數位印刷 湯田温泉 ユーベル末政 ジト目 かわいい людзи на балоте 埼玉県八潮市 道路陥没 ライブカメラ 知足 分部 冷蔵庫 レンジフード 디시인사이드 숲 중국폰 디시 色鮮やか英語 ゼフラ ギュネシュ 身長 熊本東税務署 管轄 ベルサール新宿 僧伽吒經四偈繁體注音 西沙群岛 教师 教学 反思 ค ม อเวรเย ฯ Thủy sám เส นทางเด นเขาห 高松市 戸籍謄本 길티크라운 재평가 디시 白磁 食器 كلمة المربي في حفل التخرج המחדש معنى كلمة يضير 宮城 大崎 ルートイン 論考 中学生 読書感想文 短編 5인 보드게임 取締役 退職金 支払い方 利根漁協 放流情報 生日快乐 民俗芸能大会 адъювант используется в 興蓬萊餐廳 大葉高島屋旗艦店 يادار فوز لقد أورثتني دنفا 旧ダイエー跡地 Phòng Mối 河村電器産業キュービクル 日暮里サニーホール 地図 moi som mai thuc day ta lai thay hanh phuc αποστολή μεγάλων αρχείων سيستم تشغيل الفنادق อาการม น ๆ ลอยๆ μαχη μακριδου ηθοποιος 神奈川県立 四季の森公園 สารสก ดโสมเปร 鹿島アントラーズ 前