GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

バーバリー ネクタイ 相模原市 さくら祭り مرآة صغيرة ستاند 헤어지자 日本流通産業 棘みたい ニトリ ぺ พระห ไห æåŒ æˆåšæ 本研究将羽毛球运动信息服务平台 屏科大數位學習平台 グループホーム 家族へのアンケート شكل بطاقة العمل οργανισμοσ υπουργειο 原子重校器 đời người đang theo đuổi điều gì ΚΑΡΕΚΛΕΣ ΓΙΑ ΠΑΝΕΛ הרב שמואל חיטריק קלינור נמל תעופה בן גוריון 夕季ちとせ パイズリ 暴発 リングライト エツミ خليلي ليس الرأي في جنب واحد распри 岡田志朗 緑のべん 한스루체 仏壇の線香の位置 堤防小手 高車 台灣棒球隊 няньці 孽戀狂花1993 大学生贫困证明 国模嫩模私拍泄密 学院派系列 성균관대학교 식품과학생명공학과 丸亀市 住民票 交付申請書 樅ノ木 Đêm nằm mơ phố พจนาน กรมราชบ ณฑ 青瓷周传雄歌曲主要想表达什么 調理師免許 実務経験証明書 中札内村 トムラウシ川 위증교사사건 재찬 ヤフオクとメルカリの違い 대성학원 디시 почему валберис и на σταυρος οτυ νοτου chiem nguong dai tuong phat a di da japan mot ให พร พระ 당근마켓 구인 디시