GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

妙蓮老和尚 時下ますますご清栄のこととお喜び申し上げます æ å¹¹ç š 樱花动漫 专注动漫的网站 hằng 巻き肩 筋肉どこ พระห ไห Ð Ð ÐºÑ ÐµÑ Ð Ð Ð ÑŒÐ½Ñ Ð¹ 開成町広報誌 台灣棒球隊 китайская пословица ты 電車キャッシュレス 弍仂仍 仂亶 水子葬儀のお礼品とお祝いの方法 晟業車行 อาจารอเกว ะกะพ ถ พ Кому на руси жить хорошо ディスカス アデニウム病 うるさいおんな 長崎游泳協会 ふんどし姿 三連ネックレス 堀川惠子 透析を止めた日 ブログ 小野クリニック 須磨区 上溝駅 時刻表 エバー航空 プレミアムエコノミー クラッシュエース бордович анияева елена волжко българския 武邑县颂洋木业有限公司 官网 Цикл Саймон Серрэйлер 梓ひかり エロタレスト 日本人が一番好きな国 청와대출입 전담 ツインズひなひまアニメ ハイゼット フロントショック流用 연고티비 디아 디시 内閣支持率 急増 сергей тармашев аудиокниги 云崽机器人 展望 別の 愛似冷雨夜 鬼修张开双腿 湯原温泉 八景 黃睿麒 相続 税金 温哥华到西雅图火车 почернела костяшка на руке 一番町地所ビル 自衛隊 롱밤 주소