GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

주인석 검은 상처의 블루스 訪問看護ステーションうしく 分岐鎖アルキルベンゼンスルホン酸ナトリウム 디시 여승훈 기초화학 어렵 丸幸製紙株式会社 四国中央市 ワールドレップサービス 再生可能エネルギー補助金一覧 メラコエタワール 耐寒温度 ขออน โมทนาบ ญ 研修講師 マーケティング 冠橫環保有限公司电子邮箱email تسجيلات السنة الاول ค ณล กษณะของไม van phap sinh diet еҠ йӯҜеҫ зҝҒ иса ен мк อาการ โรคเพลนน ก англ яз шишкова для малышей สไปก า mot nha hoc phat uyen tham ระด บการเล อนเง レンジャーインペリアルプレコ شغل القاهرة 瀝瀝在心 منتجات المقاطعة فوائد التمر Khoa nghi sáu thời sám hối 부업 자격증 디시 حقوق کارمند بانک 浮貸し н јлӘЁк Ө インテルなぜ弱くなった thu nhi tu tam 南千住 nhung canh chim hai au tren song hang ä½ æ æ è บร ษ ท พ เอส บ ผ อ สาน phat ÐŸÐ¾Ð ÐµÑ Ñ Ð cau sieu co phai la nghi le phat giao khong mien man chieu cuoi nam شعر عن احلام 压屏机 ασεπ ξενογλωσσα πτυχια ひめゆりの塔 碑文 Ăn chay tại nhà hàng Hoan Hỷ Chay 三洋化成 เหล กตาข าย エウロパ دانلود فستیوال ارمین ون