GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

晴耕雨読 ジン ジュニパーベリー 雲心庵 茶杓 中学校 特別活動 学習指導要領 尼泊爾 氣候 åŒ ç æ³ 人 å½¹å æ trước lời khen chê アプリケーション開発および提供のプラットフォーム 起業 7年 木内真璃奈容疑者 忏悔 tro va thay trong giao duc phat giao truoc cai chet chot tim thay le song 月城かなと 出身 Рия Капур タバコ 背中ニキビ グルメ 徳島 左 親指 白点 片方の 英語 日文 大將 bàn 郡司選手 俳優さんに似てる xuân về với nếp sống đạo đức của tuong niem dai lao ht thich tri tinh 鉄道王 人物 インソール マツコ ペン ボイスレコーダー おすすめ vô tình tạo nghiệp бесколлекторный дпт vườn hoa phật giáo นมยาน ทำไง vạn sự tốt lành ماذا يعمل عمر سلام سعيد ve bai kinh kalama duc tin trong dao 브랜톤디시 타시로 베칸 门愿如多大正高 ホットホーム穏樹 ve giao ly cua phat giao nguyen thuy 若年層の自殺対策一般質問公明党 日本酒 無形文化遺産 tiêu xanh hơn niềm hy vọng 激安仏壇店 Кюи Зайка tản văn mới của tác giả cái sân vuông xin dung tran tuc hoa chon thien mon エクセル ピボットグラフ 太く 柳俊烈韩素希 水社海觀光遊艇 股 公司 너울거린 韓国語 いじめ 全裸