GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

ニッコー 井上和彦 ペルソナ 만성질환을 가진 성인에게 人間の生 гост монарх スリープウォーカー マーベル ギャンブル ビーボーイ البوابة التعليمية نتائج ナザリック 階層守護者 カワセミ 水平飛行 昂哥立安 ドライビングシミュレーター 体験 山形屋 経営再建 県知事 ワード 保存 位置ずれる 木村酒店 浮腫 血管浮腫 違い Tuỳ bút trẻ Gửi chút yêu thương 念南無阿彌陀佛功德 흡착포 산업용 기름 추천 法理怎么学 イジョンソク 結婚発表 余目 夫婦露天風呂の宿 吟松 一松愛梨 社史に残る 意外 の発見 半岛小心 기업은행 청약통장 금리 永田 誠 北海道 cai lanh nao dang so nhat giua mua dong 교직원 부당징계 노무사 サイモン ペッグ 맥브라이드 직업지수표 足立区役所 ソラノシタ 영업권손상이연법인세 메죽 지역 선택방법 디시 ガス消火 機械式ロック 김영웅 방망이 짧게 잡고 アルカリ性を好む野菜 사회복지공무원 디ㅣㅅ ผ อ สาน 平内龍太 現在 젊은 스님을 부르는 말 Г ЛҶГ Щү ЩүВ Ъ نکات مهم درس 16 فارسی شعر عن احلام دور برامج الخدمة المجتمعية ασεπ ξενογλωσσα πτυχια حلقة الهيبة علي يقتحم تل ร านอาหารใกลว ด иса ен мк κωδικοςδημουΜεγάρων