GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

โว เว ยดน ำ ازار اتاكد ان واتس اب عمل แก นจ นทน ç ç è½ æ å هل سب الرسول فتاة يتيمة ผ ไมเค ล 盛岡 食べ物 เต นท ก นลม dieu ban chua biet ve lumbini พระร ตนตร ย ค อ ขายท ด น 3ไร อ ญเช ญ الجيش الملكي هل هم في الجيش เร ยนต อระด บช นอ رواية حارتي فيها نسوان مش ว ดห วยหม 佐藤浩市 父 자연교육 개인교육 자연성 积极向上的名言警句 Những bài thuốc cho người mỡ máu 消費税 予定納税額の計算方法 プロボックス グリル 私のような怠け者の禅宗には 伯邑考 Cha mẹ nên làm gì khi trẻ nhút nhát 青森県 遊び 경북장애인체육회남정음 違反者講習を受けないで自動車学校に通える 中部地整 丢失菩提心的因缘 แนวทางการจ ดการทร 옥수수글루텐 영양성분 鄭玄贈注予服子慎 ça 同族会社 みなし役員 体重計 乗るたびに違う 知恵袋 電気工事業登録 神奈川県 風の王国 五木寛之 해리엇 엄마를 잊지 親子印鑑 せんたろう 人気シャンプーランキング ズル木 ゴールド水着動画 東宝演劇部 x 感而遂通意思 一貫道 ライブカメラ富山海岸 埼玉陥没ライブカメラ 戰機起飛 cuối đời trắng tay セイキョウ