GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

サンダーバード 送信できない 病院の紹介状 期限 낙진 방사능 피해 기간 迷走反射 没有感染科的医院 장성거즈 故宫博物院 数字文物库 三橋 中学校 ヤンキー 전민수 Uống thuốc sao cho đúng ÐžÑ Ñ Ð Ð ÐµÐ½Ð Ðµ dua con cung kho tro ve nha コルク サンダル Kính áp tròng giúp gì cho sức khỏe ส ทธ ธ ว ชญ ポルノハブ 日本人 スパンキング 高齢者 本 ランキング 골프엘보 디시 エニシダ枯れる 伍子胥 創価 ราคารถข ดซาน 35 sơ lược tiểu sử ni trưởng thích nữ ответы к пробнику по 林かつじ Пересильд 市町村 農業公社 設置 連合開放日 vÃ Æ สำน กสงฆ อ บลม ท phap mon tinh do борисовский завод натрия 鬼子母神とは แม ค าขายลอตเตอร شایسته جنت بابایی глицерин в электронных 터치드 디시 อ เตอร 브리 nhận chân khổ đế đừng bao giờ nghĩ trẻ nít không biết 口腔衛生管理体制加算 คำอน โมทนาร 二月のつごもに 答へ 品詞 オシロスコープ 画面 아프리카 꼭노 テレフォンカード 買取 岡山 بعد عدة ساعات وصلا إلى 玄米 5キロ 何合 ليكسورا بادي ميلك لترطيب 僧正遍昭