GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

新規取引先あいさつ文 than thong va phuong tien hien dai дія витяг 證嚴上人第一位人文真善美 алоха денс thích thiện thuận 八戸市 救急 イベント 魔女狩り少女のぼっち卒業計画 nhung la thu mau nhiem 多彩的活动作文六年级 Bất ổn về giấc ngủ ở thai phụ và Củ gừng có nhiều lợi lạc มาตรการประหย phat giao va nhung dong chay tu tuong hien dai 赤木 希 Sư ông cho con niềm tin альф 召喚王 証券口座 法人 おすすめ Từ Quận chúa Hồ Thị Hạnh đến Sư Kiên Giang Húy kỵ lần thứ 5 cố Hòa 紺谷生コン しろハメ4周年記念作品 もしも Ký sự Trông người lại ngẫm đến ライボ 村田礼子剣道 Vài suy nghĩ về quyền động vật trong Phở chay yêu thương ゴム通 花王 株価 진텍정수기 Hoàng Thái hậu Ỷ Lan và sự nghiệp vì người mà tạo nghiệp ác thì chính Sư ông cho con niềm tin 炎天下 không tin tăng có thất kính với tam bảo Nhớ hoài mùi mít nấu chay æªåä 김혜성 디시 амлодипин инструкция バリ島直行便 持宝院 격투기 유튜버 디시 кеды tu va nghiep エクセル この文字の場合 ร านอาหารแถวห Cuộc đời đó có bao lâu mà hững cái tôi thời nay