GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

فیش حقوق صندوق بازنشستگی loi tu nguyen tu ngam ve triet ly phat giao Giậ اسپری رنگ شبتاب Исследование 和暦一覧 往生論全文 妙蓮老和尚 vao chua la di tim cai tam trong sach cua chinh 熱心 とんかつ 代々木庵 創業 наша нива قانون الثقة الهندي 村上市 お墓 石井 文夫 ý nghĩa của cầu nguyện 株式会社 丸五商会 栃木 廃業 久 鼎 科技 賽程 محمود العارضة ブレスオブザワイルド ガチロック لا تجامع أهلك في أول ساعة гта 1 suy ngẫm về việc đốt vàng mã iphone 眩暈 読み方 渃子模拟器 배우자 절지 역학 디시 小切手 未取立 Quan điểm của Phật giáo về quyền 마후마후 디시 教师母姐齐 太陽交通バス 郡界線 新田原交番前 Dấu chân chợ Tết mua vu lan 생활계유해폐기물관리기침을 trí tuệ trong đạo phật 日頃 日文 プラザキサ 一包か стандартные образцы бетона 港南中央 みずほ銀行 ææ³ç ¼è 족구장 펜션 أنا مطلقة وطلب مني في حساب コストウォーク chùm สก ณา ศร อโนม ย thanh gandhi 冨永愛 姉 介護実務者研修必要書類 山形 〇〇の家 ホテル 未来図を描く 意味 huyền thoại bồ tát thích quảng đức 五嶋医院 各務原市