GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

メイベリン ファンデーション truyện tỳ kheo sống trong rừng 描写家乡的桥的句子 критика о романе евгений 陶器 雅山窯 양력 음력 Черкасов Роман Валерьевич 基本行列 基礎行列 四岁小福宝 短剧 看全集 凯蒂斯托克斯 事業所関係変更届 代表者の住所 什么是国债谁发行的 覘獲 vòng 最下部 날마다 힘을 내요 バドミントン 中島直美 Món chay từ đậu gà cho mùa chay đủ 北通遊戲聽 hình ảnh cuộc đời đức phật thích ca ハミング駒込 孝苦 工事完了確認書 ひな形 对头害我下凡我嫁军官嘎嘎乱杀 å 作æ ç コクサギ 龍沢禅寺 住職 福島県伊達市 介護離職 増加 ウイルソン ラケット プロスタッフ スーツケース 大きさ 目安 金沢 泉野々市線 ポジティブクラッチ中文 æ å žã Š ぬる燗浅草 小黄书 记录美好x生活 начальник интересуется 슈카 지식산업센터 วอลเปเปอร ฟร 心經的奇蹟 黃純碩 クロスワード 耐熱 廖孺介 ハウスオブカード 初中生中出 邮箱 拉斯拉斯嘿 국보 蒲原館 写真 日文約會的電燈泡 華嚴三聖 微妙莊嚴 饿鬼描写 РогвРРРь のぞみ号の7号車はどんな車両 Đèn huỳnh quang giúp tăng giá trị dinh 沖縄 旅行するならいつ 子ずれ 台灣史前博物館南科