GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

книга в ухе пуаро агаты 自宅賃貸 確定申告 減価償却 co nen su dung tranh tuong phat di lac cam vang 株式会社エポスカード ショート 英語 chua mot cot 西郷 健一 千葉病院 フィッシングフィールド中津川 塩谷八幡宮 رشاد العليمي باوزير матрёнин двор слушать высшие карбоновые кислоты 空戰版 重量 æ เคร องไทยธรรม ゆっくりジャパン niềm 重婚罪 刑法 時効 オーストラリア 죽으면 죽으리라 åº พระฉายาล กษณ 시설관리직 공무원 디시 市町村別寺院数順位 疾速追杀芭蕾杀姬世界观 因地不真 果招迂曲 ÐºÐ Ð ÑƒÑ Ñ Ñ Ð¾Ñ Ð¾Ð Ñ номер персоніфіковано лайф エニシダ枯れる เน อเพลงไปอย ท ไหน обществознание егэ вариант テス dao duc gia dinh dang bi xuong 스페인 금카팀 디시 羽田 韓国 ルート 기성용 한혜진 디시 恥毛 類語 Bắt רמאללה 뮤즈 홀딩 天びん 島津 プラザキサ 一包か 指先 しびれ 可望 英文 안양타이거 디시 펌프카 제원 尺八 曲 代表作 ダブルペリア 上限なし 林如琦 алые паруса аудио แจ คส นหว ง 伊豆下田 観音温泉