GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

女公务员的沉沦 エイトオートパーツ 焼津駅から御前崎まで車で マイル 金額換算 Самый тупой мбти 빈소용품 å å å º ä äº ä nghi le mo nhung dung danh mat y nghia truyen 沼津旅館 инициал д ванпис 佛教教學 福祉車両 ハイゼットスローパー ヘクサロビュラとは 浜松市建築基準条例 未払金 経費 ศพฐ ย อมาจาก Ð Ð¼ÑƒÑ Ð 饥荒 独眼巨鹿 ねこねこ日本史 释迦牟尼佛弟子遇到特异功能人士拜师求法 tin 1990年代 ドラマ ストレッチニット 個人事業主 白色申告 メリット 이루다 쥬거 替尔泊肽专利各个地区到期时间 חסידות ספינקא בשואה vô thường giữa lòng thực tại 日本 イールドカーブ 鬼籍 百度云盘多多 gia электронная счет фактура y 喇叭架 旧札を新札にする方法 高崎市 新町 賃貸 屏東 景點 Để gió cuốn đi 研究生奖学金自我总结 ทดสอบภาษาอ งกฤษ tan thuyet hay thuyet tan trong bai ke tan phat 십자매 반려동물 菩提阁官网 امتحان رياضيات توجيهي علمي hòa thượng thích thiền tâm 1925 Chánh niệm giúp ngăn tái phát suy อาการ โรคเพลนน ก 花を育てる 寮 니케 가슴 РҫРұРәРұ 西28丁目