GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

האם אפשר להתעוור מעינים текступпак пустых блоков 木下 筆型滑鼠好用嗎 基隆科教館 พรบ การใช เอกสารอ 規模 英文 巨人戦 年間シート çœŸç æ æ³ 初のオペラ 平家物語 田淵久美子 수소 튜브트레일러 статград огэ по русскому 루펜 음식물처리기 검정색 曾祥峰 中科院沈阳生态所 丢失菩提心的因缘 Историко педагогический 岐阜県 学校給食センター 紙ヒコーキの日 歩調を合わせる 意味 دکتر آنلاین دندانپزشکی Phat Phap بكالوريوس 登山手電筒 chuyen nguoi tre xuat gia 言峰 biết sống thì thảnh اختصار دورة ادارة مخاطر 마테타 特別養護老人ホーム等における療養の給付の取扱いについて マッサージ 副業 ホテル フロント 孤児院 累進多焦点遠近両用老眼鏡 タタラ踏む女達 第一管区 橋本環奈奇蹟的一張 乳 パラ 兼職記者 特定化学物質作業主任者と特定化学物質及び四アルキル鉛等作業主任者の違い 乳首エロ画像 букет из ромашек ザクサ 豊佳鞄 ご面倒をおかけしますが 비지니스 암롤박스 무게 용인시 人身売買犯を狸の置物に入れて火あぶり андрій магдяк фейсбук U日高屋で からあげ定食 เร ยนร ผ านแพลตฟอร 野良犬 キック ボクサー 經濟 制裁