GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

マリスミゼル 代表曲 相続税はどこからくるんですか 베르투치 디시 ножницы канцелярские 云崽机器人 ディスカス アデニウム病 日本人が一番好きな国 ピアスの意味英語 長崎游泳協会 ふんどし姿 堀川惠子 透析を止めた日 ブログ сергей тармашев аудиокниги 工藤静香絵 三連ネックレス 猫 エアタグ 일본 주식 갤러리 ツインズひなひまアニメ 斉木楠雄 舞台 Цикл Саймон Серрэйлер 吉尾弘美 薬剤師会 薬局間小分け 夜にかける 作詞作曲 誰 小野クリニック 須磨区 十堰市教育行业 80岁退休老人 æˆ å šæ 重生 台灣 小說 蔬菜種植箱 พ นหล งป ากว างๆ فیش حقوق صندوق بازنشستگی 木下 横浜市栄区 歯医者 おすすめ ภาษาไทยไพเราะเสนาะห اهنگ بگو دروغ محضه 仏壇の線香の位置 nhan thua thi hoa qua 42 chu dau نیروی شرکتی جز کدام دسته كتاب سلاح التلميذ 4 ابتدائي 不安障害 頻尿 استان های شمال ایران 仙台雑貨化石 連でム 甘鯛 釣り方 楊庸一醫師 российский стаж в 響ブレンダー 감평사 디시 剣術上から 一つの 英語 井ノ部裕子 鮫島真一 お笑い芸人 あさイチ 地下アイドル 일리움 링크