GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

長崎県 橋梁補修 別冊 東急ステイ池袋 buon oi ta xin chao mi ソード クマシュン thiền là biết cách làm chủ thân khẩu dừng 登別市立西陵中学校 chiều 数字普惠金融通过创新金融产品与服务模式 12 đường nhân quả ảnh hưởng đến cà m 山留め式擁壁とは 掘削幅の狭い場所 ярослав свинья 日本生命 ホームページ 行政書士とうきょう 配布 非常用 パナソニック メスイキ動画 憲法条文 莫愁前路无知已 天下谁人不识君 노원 블루 비뇨 我允許自己一踩到地雷就爆炸 薩爾達傳說曠野之息 妖精綠衣 메이플랜드 스킬 시뮬레이터 Quê hương là chùm khế ngọt จำนวนทางหน ไฟเท вартекс лавкрафт слушать бунина константин 近くのハンガーが屋 비상시 화재시 대피 안내자료 балладабастераскраггса 国税局印 評価いつまでの分 македония значение 水上オートバイの操縦に必要な免許 맹장 かがり火の宿 大西屋水翔苑 斬月 紀元貮阡年 현대캐피탈 경인동부중부지점 鎌田浩史 永久磁石 発電機 山風蠱 高島 口腔レンサ球菌 暗喻幻想 主廚讚嘆不已 юмама форум екатеринбург 午後の紅茶の白い æ³ä¼š ينيك مراته في بث مباشر 小说校花奸淫放荡 트리톤센싱 堅木 养尾是我的新性癖小说