GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

大学生髪型 竹内あいファン感謝祭素人男性16人ハメまくり大乱交ツアー 花粉症咳熱 支払調書 源泉徴収票 違い 脳裏に 例文 nha lanh dao ton giao the gioi thich nguyen tang 執著的故事 Nhận оэз россия 脆弱X症候群 扇子 母の日 3年生啓林館 永井愛 写真 損益分岐点 阿三哥 巨蜥 良い日 類語 알리익스프레스 몰드 o 礼赞国庆作文 妙典 映画 洪世熙 电影 チュチュアンナ 靴下 スニーカー 群馬県国民健康保険団体連合会 Mùng ไส กรอง 掛布 青瓷周传雄歌曲主要想表达什么 قراءة رحمة الله عليه 조근태 교수 연구실 홈페이지 お寺との付き合い 檀家 小朋友肉包 吾妻鏡 嘉禎 2年8月4日 シモーネ インザーギ 大丸カード 施工管理技士 特定技能外国人 Ê 品信營造廠有限公司 Tập thể dục khi còn trẻ có lợi cho 固定資産税申告の手引き 亿万僵尸 修改尸潮时间 追伸とは 法人 均等割 3要件 生日祝福语 冠攣縮性狭心症 β遮断薬点眼 nguyen nhan cua nhung giac mo 마르세 롱빼 ジェザイル 火縄銃 Lời 흔해빠진 직업으로 세계최강 게임 сергей огурцов 鉄道オタク 具体的なものにする 英語