GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

経典 å 作æ ç ホテル夢登 沖縄 近隣 食事 ระเบ ยบค าใช จ концерт рахманинова для じぶんまくら Chọn rau an toàn Nghĩa Ân sư 連れ 意味 岐阜 新幹線 cafe ブリタ ナヴェリア 額縁の立体模様 حلالوحدةالثامنةالفكر 父 後七日 閱讀測驗 大阪フィルハーモニー交響楽団 埼玉県 인터스텔라 감독 クラッシュシンバル mẹ dấu yêu บทความบรรยายธรรม hÓi phật tử trên bước đường tìm ช ดตรวจโคว ด MÃƒÆ 伝送制御キャラクタとは 板同士 接合 保護 金属テープ 強力 浜松市 魚善 Vu lan không có giáo ハイエース 車中泊 コンプリート 宝島 新潟 Uống bia rượu vừa phải có tốt su tu tin dich thuc la gi 外国を利用して他国を抑え ð 絲織歌 Phật ngọc Dâng trào lòng kính ngưỡng СМЯНА ТОПЛИНЕН ДАТЧИК Làm dưa món đón Tết về thiền 白山 一里野 温泉 宿泊 憐れ 哀れ 違い 나 이거 언제쯤 그만 볼 수 있는거지 교통사고 상반된 진술 목격 Phương cách ăn uống giúp huyết áp 한국 일본 전쟁 디시 橘猫 狗 特征 Mùng 1 Tết Nhà hàng chay Hoan Hỷ vẫn