GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

nguyen cho nguoi khac hanh phuc khởi nghiệp từ trái tim từ bi khi menh chung nhung hinh anh dang nho cua trai he sinh hoat phat giới thiệu tượng phật giúp hạn chế đạo hiếu và duy trì lẽ sống hằng น ทานชาดก Phật 彿日 不說 la i ve oi gio heo may 不空羂索心咒梵文 bí quyết dạy con thông minh của người 優良蛋 繪本 hòa thượng narada Nhắc để nhớ Bánh đúc chấm tương Bần sân chơi lý thú của tuổi trẻ ăn chay và mối tương quan giữa người Những Người Con Gái Lành của Đức Thế nen Cuộc đời tận hiến Tháng Giêng nhiều người Sài Gòn ăn chay Ã Æ tính chất đại thừa trong phật giáo tâm sân hận hay tu minh thap duoc len ma di lê tuyên biên dịch ngai a hoa thuong thich hue chieu 1895 æ³ ä¼š 皈依的意思 Sữa giúp cơ thể chắc khỏe đẹp hanh phuc trong tam tay happy book hanh phuc moi ngay 4 niem vui cua nguoi tu tai gia tinh chat dai thua trong phat giao viet nam 普提本無 Chả bắp giòn giòn ngon ngon năng hạnh bố thí lß tong quan ve quan dinh phan 2 chớ nên dung túng Hải Dương Tưởng niệm Tổ sư Thông Không phải là lời của Phật 观世音菩萨普门品 dung bo lo cuoc song du chi la phut giay tình sử mỵ châu la kapimala chua long hoa