GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

金瓶梅 粵語 Những nỗi sợ hãi cần vượt qua 收養 具俊曄 ä½ æ ä ç ˆå ³æ 大悲咒全文 жизнь клима самгина 想要哭泣的我戴上了猫的面具 а прозоров аудио книги 娘惹服訂做 义云高世法哲言 Ð Ð ÐµÐºÑ Ñ Ð¾Ð½Ð½Ñ Ðµ РД ППР 伊人已逝 黄金律 意味 ï¾ ï½½ å å çš ç º 頂峰藝術門 tim hieu ve phuoc bau the gian va phuoc dien tam マスク着用 食品工場 厚生労働省 教育部筆順 ý 那覇バス キュービック 走行音 ドアノブ スプリング 樋田 解剖 ボディパーカッション 楽譜 Những nỗi sợ hãi cần vượt qua 着衣 透け尻 금산 신안사 대웅전 県立西宮 女子サッカー 醫療器材 委外 定義 立川 グルメ 新店 ヘバーデン結節 治療 키코 디시 Tưởng niệm húy nhật lần thứ 40 cố พอยชมพ 神奈川県 建設業 送付 延岡市 天気 ッポロロの東京 마음챙김 미국 문화 аёһаёЈаё аёӘаёЎа Җаё 通所介護救急搬送 付き添い 足元ケーブルラック 링크 버젯 役員変更登記 自分で 陰陽五行 桃は陰 湯布院 旅館 青梅 駐車場 現在営業中 仲顿巴尊者舍弃今生 多米太 川崎 ぜんようじ