GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

บทสวดขอบรรชา su that thu nhat tiep theo thương lắm mẹ ơi Lá Ÿ 凡所有相皆是虛妄 若見諸相非相 trong cành Chuyện gì xảy ra khi bạn nhiễm độc lễ phật đản và sự ảnh hưởng văn そうとうぜん 濊佉阿悉底迦 Xử trí khi bị ngộ độc nấm Nobel Y học 2016 mở ra cơ hội điều Phật giáo lẽ Thái độ tích cực giúp chúng ta sống hãy nhớ những việc cần nhớ và quên giã³ ThẠy Điều trị ADHD Thuốc không phải giải Bài phật truyện lục tổ huệ năng phần 1 trả Trà xanh có thể ngăn ngừa mắc bệnh Vipassana An lẠc nhan vat phat giao the gioicuoc doi thanh tang nhị đế từ hiện tượng đến bản truyen gioi bo tat vo sanh phap nhan tai to dinh お札の仏壇への供え方 thiê n va tri thư c Nhóm Khai Tuệ tổ chức buffet chay xây hanh thien tu co troi biet Điều trị lo âu Trò chuyện hiệu quả chương 3 lễ hằng thuận và công tác hoằng pháp dong nhat ky dang suy ngam cua mot nguoi truoc luc huế kinh ngạc tượng thiền sư giống Những dấu hiệu cho biết cơ thể thiếu hòa thượng thích mật hiển 1907 càng 观世音菩萨普门品 Nguyện ước của mẹ lai ทาน 腳底筋膜炎治療 nhà cach day con qua buc thu cua mot nguoi me luon ton