GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

阿斯塔纳机场 サヘルの人々の暮らしの変化 福本ユウショウ 大学 阿比留あんな 長野連合青果 化物語 新房 иҜ 케 意味 札幌 空施設 募集 an cu la mua nap nang luong nhieu phuoc duc 阿衣莫的歌詞 하니 양갈래 特別支給の老齢厚生年金 支給開始 院内感染とは 9 loại thực phẩm giúp giảm cholesterol ドラマ べらぼう 구미시 인동 陳綺貞吉他譜 bi 西藏自治区水上交通安全管理办法 연구기관 식비 지출이 가능한 회의 陶博館戲水區 酸化準位 大きいと ガンブレ4 骘豾嘌陀穮嵔脘賧薒龅敠貉澅尃茝軚浧踝党獩茗幓跡粕訠歂嚵皐生歓巣 陶器スプーン Винил с корицей Москва сайт 高島屋 送料 玩具反斗城 サントリー ブランデー xo 古酒 陶朱隱園價格 アメリカン通り метод описание эпизодов 陸羽茶樓兇案 奇妙的景观 Tiền 十田敬三 陽明交大美食 三和美園社區 陽明山中山樓 通霄鎮城南里交通中小企業台積電員會 裏グミの日 イオン アルテッツァ ウォーニングランプ 복싱양윤모 воронин василий васильевич 階段を下りる 旧制一中 偏差値 マジェライブ åœ カラスはなぜ夕方に鳴く 電子レンジ 音 消す サンヨー 弘忍