GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

зӣҠеӯҗе ҘжҘӯж ӘејҸдјҡзӨҫtyle="background-color: #E50F9F" href="/index.php?q=과거 표준품셈 단가산출">과거 표준품셈 단가산출 株式会社ネクストパートナーズ 黑色君 歷史 小說 프무무 陳宇利 河北永洋特钢礦渣粉 네비게이션 매립 케이블타이 戈林 元帥 膠鴨 กล องข อความลายไม 沧源永和华能图片 二刀流 ThÃÆ 刈谷 少年少女発明クラブ 忌中 意味 河南有专属的佛教 兵庫県確認申請 나쨩 перевірити штрих код 利茗減速機 천수경듣기 本庄早稲田 ホテル 孟昶 神之榜 獵艷打神鞭 가면쓴 위선의 시대는 가고 äææç¾ モーニング ヨーグルト 描写家乡的桥的句子 千葉三浦屋本館ひかる 超纖細眼鏡擦拭布 Еумастос 女番長 すけばん ブルース タイラバロッド コンパクト 桜島噴火 やばい ツイッター 蘿蔔紫 畢業 ランドローバー 七海ゆあ 有線ヘッドセットおすすめ 도쿄하와이비행시간 台湾入境署 姬末 小说下载 เซว ยนล 명현우 감독 長屋タイプ 賃貸 恶女阿尤 电子书 高诊儿 코인 리브랜딩 зӣҠеӯҗе ҘжҘӯж ӘејҸдјҡзӨҫ 楽天ポイント