GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

джейн эйр слушать ストリクタ ギガンティクス ä æ ½æ ¹å ç ä¼ å 錠前 ディンプルキー çƒ¹ä½ ç 高雄旅遊網 千葉県千葉市美浜区幕張西5丁目3 離職票 何に使うのか 옥천 옌예인 별장 Cưỡi xe đạp giúp giảm một nửa ファミールグラン南雪ヶ谷パークサイド仲介手数料 無分別智 دستگیری سربازان بریتانیایی инцест генетические lời phật dạy về 4 phép giao tiếp cơ Đầu năm đọc sách 勝原建夫 СТАТСГАРД БИОЛОГИЯ ЕГЭ миссия чужой смотреть книга технология хранения Сущность и значение ثمن الإيجار في شركة يازاكي 仏壇の線香の位置 æåŒ 相馬紗季 مرهم لاميفين 澤井雄匡 อาจารอ เกว yến lan ngủ mơ trên bến my lăng 佐世保市栄町 ホワイトハウス ニコン 顕微鏡 숲인방갤 디시 青歌涩舞爱无伤小说免费阅读 벽체 관통슬리브 四食 外围 デリヘル嬢 岩佐あゆみ 小说夫人少将请您回家免费阅读 폴리스 문자 티셔츠 奇菱 як я роблю світ безпечнішим 今 紀元何年 나고야 여행 디시 哺乳 ウマ娘 百練 アルペン スキー靴 Джим Джонс 元町 中華街駅 直接仮設 天気 名古屋港 аллу арджун