GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

å æžœ goc 除了学习外 平时有时间也会多看看书 総合診療科 an ủi lớn nhất của đời người là Khoai 五行缺火 名字 สาระสำค ญ ธรรมกถา เส นทางเด นเขาห 박현배위고비 高血壓英文 車は消耗品 芭蕉庵史跡展望庭園 生脱ぎ エロ動画 妙行寺 ニトリ ぺ kinh nikaya 公交车榨精任务 бетадин аптеки столички 當王牌倒下 疾風也將歸來 北湖明院 プロセス群実践ガイド что означает ошибка файлы 佛頂尊勝陀羅尼 中札内村 トムラウシ川 鉄道オタク 寒戰林嘉樂 米德斯堡足球俱樂部 力不足 意味 当て馬 本気になって来た 経典 고려대 철학과 교수 살인 蕨 ライカ å 作æ ç ماتش مصر والراس الاخضر يلا るちこ ค ณธรรมของมน ษย ろまん館 食事 Удмуртская Республика 符玄 遺物 東広島市 教念寺 小窓ラッチ Эндрю Уиткрофт 배터리 노후화 성능감소 디시 ハコスカ プロペラシャフト æ Žæ³ åŒ å 恋姫無双 馬超 김해시 태일테크 박옥주 니케 가슴 笠間 ポレポレ リニューアル 音楽取調事業始め 藝大をいろどった 艾庭達 クロロブタノール 藩士和物