GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản...

Về chùa

GN - Nhìn quý Ni cô quét rác sân chùa trong trạng thái an vui, tôi thấy lòng mình thanh thản, ý nghĩ xuất gia thoáng đến và tôi mỉm cười một mình.

Ve chua.jpg

Ảnh minh họa

- Cô Linh, sao tự nhiên cô lại cười?  Ni cô Phúc hỏi.

- Dạ, con thấy cô quét rác đường chổi đi thật đều, thật sạch, ít ai quét sạch như vậy. Con vui.

- Cô thấy có gì là vui đâu.

- Dạ có chứ. Chẳng qua là cô chẳng để ý đó thôi. Con đang học cách làm việc của cô. Cụ thể như từng đường chổi lùa rác dồn đống hốt đem đổ, cùng lúc đó con nghĩ rác như những tính xấu đang tồn đọng trong ta cần phải loại bỏ để bản thân mình ngày càng hoàn thiện hơn giữa xã hội đời thường.

- Một câu trả lời rất thực tế, cô nghĩ chắc cô Linh đã có một thời xuất gia.

- Thưa cô, ước nguyện xuất gia con nuôi dưỡng trong lòng từ lâu lắm rồi.

- Cô đã chọn được thầy chưa? Ni cô Diệu ngừng tay hốt rác cười hỏi.

Tôi gãi đầu, mím chặt đôi môi, ánh mắt nhìn xa xôi rồi thở dài. Tôi nhớ lại cách đây hai mươi mấy năm. Đến chùa Đông Ba vào một buổi sáng, tình cờ tôi gặp một Sư bà. Sau một hồi hỏi thăm, được biết Sư bà từ Nha Trang vô, là đệ tử của Sư bà chùa Diệu Ấn, tên Diệu Ý. Sư bà kêu tôi đi tu, tôi đồng ý ngay vì lòng tôi thích đi tu từ lâu lắm rồi. Sư bà nói ánh mắt tôi có thần. Lúc ấy tôi chẳng hiểu người muốn nói gì, chỉ nghĩ đơn giản người chịu nhận mình là đệ tử đủ vui rồi. “Bạch Sư bà, con chấp nhận xuất gia với điều kiện là Sư bà đừng bắt con mặc quần áo cũ của người đi trước. Đừng thử thách con nhiều lần. Con chỉ chịu đựng đến lần thứ ba thôi. Nếu vẫn tiếp tục thử thách con, con thử lại ráng mà chịu”. Sư Diệu Ý nhìn tôi cười nói: “Con có thế trí biện thông, làm hộ pháp là hay hơn”. Nếu ngày trước tôi đừng có kiểu nói bướng bỉnh đó, có lẽ đời tôi không phải lên đèo xuống hố một cách mệt mỏi như hôm nay.

Tôi đứng dậy bung hai cánh tay cho đỡ mỏi rồi nói to: 

- Đúng là nghiệp chướng nặng nề.

Và tôi cười thành tiếng như người mắc bệnh tâm thần khiến quý Ni cô ngạc nhiên. Tôi mang một tâm sự nặng lòng, chư Ni không biết được đâu. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi để lộ buồn vui trước mặt người tu giữa khoảng không gian trong sáng, an lành...

Phạm Diệu Linh

Về Menu

Về chùa

ะกะพ ถ พ 仏壇の線香の位置 טראומטי או טראומתי 秋田 公害防止管理者 認定講習 肌肉精牛爸爸 Дряпак Владимир ก จกรรมว นไหว คร 中山 高爾夫球場 吉田郡山城 佐賀大学 신호진 최신판례 清水寺看楓葉 دیو و ماه پیشونی فصل é¹ æœ å الدكتور عادل سليمان جمال 결혼 원룸 청약 Ao hoa สถาน รถไฟฟ าบางกะป hướng 発射装置 マイクラ Цикл развития паразитов 卵巣嚢腫 検査 長崎物産館 通販 Cho má ngày bông hồng cài áo 禅心の教室 マンション管理組合 구미 시민운동장 보조경기장 อ ท ศบ ญก ศล Phật giáo 기계설비공사 원가계산 간이산정 살려보내면 너도살고 죽여보내면 평택 안정시장 Táo tàu vị thuốc quý 常温で不活性リチウム含有化合物のリチウムイオンへの完全分解 đừng để tình thương bị lụi tàn 硝子 шариковая опора сценик 2 ææ½xääºä ผ าเมตรละ почему в лира не 河南有专属的佛教 インヒューマンズ ブルーレイ 리갈하이 רימון טורס ポケモン マンションカメラが丸かったり四角いのになるなぜか マックスバリュー 旭川店舗 피부 이완증 天空麻雀 パイパン 童貞兄と妹 первым делом текст ゴーオンジャー